Bí thư chi bộ Trương biết trốn không thoát được, bất lực khoát khoát tay.
Phương Kiếm Bình đi xách nước, lại phát hiện trong thùng không có nước.
Trong phòng bếp có chum đựng nước, chắc chắn trong chum cũng sẽ có nước. Nhưng, Phương Kiếm Bình biết nước này nếu chẳng phải là cha vợ anh gánh thì cũng là mẹ vợ anh gánh, anh ngại lấy sử dụng.
"Để tôi đi gánh nước."
Cao Tố Lan: "Tối mờ tối mịt thấy đường đâu mà gánh, dùng nước trong chum đi, sớm mai thím lại đi gánh." Nói đến đây bà ngừng lại một chút, "Để cái lão già chết tiệt này đi gánh."
Bình thường chỉ gọi là "lão già", lúc này nhiều thêm chữ "chết tiệt", Phương Kiếm Bình không dám ở lại tiếp, sợ lại trở thành kẻ gây tai họa cho cha mẹ vợ mình.
Múc một thùng nước liền kéo theo Tiểu Phương chạy mất.
Bí thư chi bộ Trương đứng dậy cũng đi ra ngoài theo.
Bí thư chi bộ Trương thất tha thất thểu trở lại nhà bếp, trông thấy vẫn còn khoảng một bát canh cải trắng lớn trong nồi, lập tức chuyển chủ đề: "Sao thừa lại nhiều thế kia? Bà nó, có phải trong nhà dôi ra một người nên không biết phải nấu bao nhiêu nữa rồi không?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play