Phương Kiếm Bình không muốn nhào bột, chủ yếu là ngồi xe cả đêm, bồng thằng nhóc nửa đêm, cánh tay anh tê tới mức không giơ lên nổi. Tiểu Phương cũng mệt, còn không biết nhào bột.
Anh tới nhà bếp xem thử cũng không có món gì khác, Phương Kiếm Bình bèn mở lò đun nước trước, sau đó múc một bát bột trắng, chậm rãi khuấy thành bột nhào mềm mại để nấu súp mì.
Sau khi nước sôi, anh cho bột nhào như tơ liễu vào nồi, nhanh chóng trải rộng ra trong nồi, Phương Kiếm Bình đổ trứng đã chuẩn bị sẵn vào rồi đánh tan, sau đó bưng tới bàn ăn trong sân.
Súp mì rất nóng, tạm thời không ăn được, lò lửa đang hừng hực, Phương Kiếm Bình bèn dùng nồi xào rau luộc đậu đũa. Lúc luộc đậu đũa, anh pha nửa bát nước tương.
Đợi đậu đũa mềm đi, ông bà nội anh và Trương Đồng Đồng đều có thể nhai được, Phương Kiếm Bình vớt đậu đũa ra cắt thành khúc nhỏ, tưới nước tương lên.
Lúc này, súp mì cũng không còn quá nóng, cả nhà vừa vặn ăn cơm.
Nấu súp mì với độ lửa vừa vặn, trơn tuột rất phù hợp với người già và trẻ em. Người già không cần tốn sức nhai, Trương Đồng Đồng lại thích ăn trứng, thế nên cả ông bà và thằng bé đều rất hài lòng với bữa ăn này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play