Tạ Lan rất tò mò, cô ngoài biết trói người và ăn ngay nói thật còn biết làm gì, sau này cũng dễ tránh đi. Cho nên cũng không nhịn được mà vểnh tai lên chờ.
Tiểu Phương lắc đầu: “Không nhận ra, dì là ai vậy?”
Vương Thu Hương lại suýt nữa thì đâm vào tay. Lần này không phải là sợ, mà là buồn cười đến mức không cầm chắc kim.
Cao Nhị Muội nghẹn lời, sắc mặt trở nên có chút khó coi, con bé ngốc này sao lại càng ngốc hơn rồi vậy.
Tạ Lan cảm thấy bất ngờ, con bé ngốc này lại có thể biết giả ngốc. Xem ra sau này không thể trêu chọc cô nữa rồi.
“Dì là dì của cháu. Bây giờ đã biết chưa?”
Tiểu Phương chớp chớp mắt, nghiêng đầu tò mò hỏi: “Dì là gì vậy?” Cô nói rồi quay sang mẹ cô: “Có thể ăn không ạ?” Cô lấy một quả cà chua từ trong túi của cô ra, rồi cắn một miếng: “Có ngon hơn cà chua không ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play