Phương Kiếm Bình dư thời gian, anh có thể ở nhà từ ba đến năm ngày, chỉ cần lên xe trước ngày quy định trên giấy nghỉ phép là được.
Sợ rằng hai ông bà cụ sẽ suy nghĩ lung tung sau lưng mình, Phương Kiếm Bình bèn đưa tờ giấy xin nghỉ phép mà bí thư Trương đưa cho mình cho ông bà nội xem.
Ông nội Phương sau khi trông thấy ngày tháng ghi trên giấy giấy phép mới yên tâm nói: "Được được! Vẫn còn năm ngày!"
"Nhưng mà cháu vẫn phải dành lại một ngày, buổi sáng đi mua đồ cho Tiểu Phương, còn buổi chiều thì gửi đống thư này cho người ta nữa." Phương Kiếm Bình vừa nói vừa lấy đống thư ở trong sách ra: "Cũng chẳng biết Tiểu Phương nghe ai nói thủ đô vừa bự đồ đạc lại còn phong phú nên nhờ cháu mua hộ vài thứ mang về."
Mặc dù bà nội Phương cảm thấy rằng Tiểu Phương không ngu ngốc, nhưng chung quy vẫn chưa được nhìn thấy tận mắt nên vẫn chưa mấy yên lòng. Trái lại nghe được Phương Kiếm Bình nói như vậy lại thấy yên tâm, đứa trẻ ngốc hẳn là chẳng biết vòi vĩnh quà cáp, đưa nó bí ngô rồi nói đó thành bí đao nó cũng vẫn sẽ tin.
"Về một chuyến cũng là điều nên làm thôi. Thế đã có tiền chưa?"
Phương Kiếm Bình không xài đến tiền, phần lớn tiền lương của anh hầu như cũng không được đụng đến. Phương Kiếm Bình lại lấy đống tiền kẹp trong quyển Tuyển tập Mao Trạch Đông ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play