Phương Kiếm Bình buồn cười, nói như anh lấy Tiểu Phương chỉ là vì thèm muốn gương mặt của cô vậy.
“Đó là bởi vì tấm ảnh này được chụp lúc cô ấy vừa tắm xong. Nếu là trước đó chắc chắn ông bà sẽ không nhịn được mà che mắt lại, gương mặt cô ấy xám đen như đáy nồi, không khác gì con mèo hoa dựa vào đáy nồi vậy.”
Bà Phương tưởng tượng một chút, khuôn mặt nhỏ biến thành mặt mèo cũng đáng yêu: “Bà biết vì sao cô bé này lại ngốc nghếch rồi, bà sống nửa đời người cũng đã từng gặp nhiều cô gái xinh đẹp, tài sắc vẹn toàn thì rất ít. Tiểu Phương lại có thể lực tốt, tất nhiên sẽ thiếu sót ở một vài phương diện nào đó.”
Ông Phương tán thành: “May mà chỉ là phát triển chậm. Kiếm Bình, vừa nãy cháu muốn nói gì?”
“Cháu muốn nói là thật giả lẫn lộn gì đó cũng không thể theo ý cháu, cô ấy thích người cộc cằn, cháu thoa kem dưỡng da sẽ bị cô ấy chê là ẻo lả. Đợi khi cô ấy bình thường trở lại, việc đầu tiên sẽ làm nói không chừng chính là đề nghị ly hôn với cháu.”
Bà Phương: “Quan hệ của hai đứa không tốt à?”
“Khá tốt ạ. Cô ấy coi cháu như bạn bè, bạn tốt.” Phương Kiếm Bình nhớ lại lời nói của Tiểu Phương vào ngày kết hôn: “Cô ấy còn lo lắng kết hôn cùng cháu rồi, sau này nếu gặp được người mình thích sẽ không thể kết hôn được nữa. Bí thư Trương phải dỗ dành cô ấy, nói sau này sẽ ly hôn, cô ấy mới đồng ý kết hôn với cháu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT