Cạch…
Đóng cửa phòng lại, cô muốn bay thẳng lên cái giường ngủ ngay lập tức. Nhưng mà phải suy nghĩ cách giải quyết một chuyện quan trọng mới yên tâm dọn dẹp đồ đạc để hai ngày nữa lên đường về quê.
Nhìn cây xương rồng cao gần một mét, bán kính 10 cm trước mặt mình mà lâm vào trầm mặc. Giờ phải đem nó đi đâu đây, cây bình thường cao nhất cũng mới trên dưới 20cm, bán kính tầm 5 cm thôi. Cây của mình đây là muốn làm sao …
Cái này thì phải nói về chuyện ba tháng trước.
Hôm đó, cô bỗng sốt cao, khi muốn gọi cấp cứu thì đã ngất xỉu. Tỉnh dậy thấy bản thân bình thường, không có tê cóng hay đờ đẫn mới yên tâm. Không ngờ khi vô rửa mặt, đứng trước gương, cô yên lặng nhìn ngón tay của mình chảy ra từng giọt nước.
Trời ơi, chuyện gì đây?
Mình…mình bị điên rồi!!!
Người bình thường thì ngón tay làm sao lại nhỏ giọt nước như thế được chứ. Cô với tay lấy ly đựng những giọt nước chảy ra. Nghĩ làm sao để dừng lại thì nước đã không còn chảy nữa.
Ngửi thử thì ừm, hơi có mùi hoa cỏ, hít vào có cảm giác tinh thần tỉnh táo hẳn ra. Đấu tranh tâm lý một hồi, cô nhắm mắt uống một ngụm.
Ngọt quá!
Người ta thường bảo uống nước suối thượng nguồn sẽ ngọt hơn nước bình thường. Cô đã từng thử rồi cũng cảm thấy khá ngọt và trong. Nhưng nước chảy ra từ ngón tay cô lại ngọt hơn cả nước thượng nguồn trong trí nhớ.
Người cũng có cảm giác khỏe hơn, nhìn thấy còn một ít nước, cô đổ vào chậu cây xương rồng mới mua được vài ngày, đã có dấu hiệu hơi héo úa. Đứng nhìn chậu cây một lát, lại thấy vừa nãy còn héo. Chớp mắt lại bừng bừng sức sống, tươi xanh hẳn ra, còn cao hơn được một chút.
Cô lẩm bẩm: “Này là ông trời cho mình bàn tay vàng, là linh tuyền trong những bộ tiểu thuyết giả tưởng kia sao. Nhưng sao lại là mình? Chả lẻ bắt mình về trồng rau nuôi cá sao?”
(Từ giờ mình xin đổi thành linh tuyền luôn nhé)
Nhìn hiệu quả của linh tuyền, cô nghĩ phải pha thành nhiều lần cho loãng, chứ như này mà bị mọi người phát hiện. Có khi phải lên hầu viện nghiên cứu.
Mổ mổ, xẻ xẻ. Đáng sợ!
Sau ngày đó, cô thường thí nghiệm với linh tuyền kia, làm sao để nó có thể bình thường hơn một chút.
Nhiều lần cân đo, đong đếm thì cũng có kết quả. Hôm chứng thực kết quả là ngày cô thử pha một giọt với 3 lít nước. Đem tưới thử chậu cây hoa giấy ở văn phòng cô trong công ty. Do không chăm sóc đúng cách mà đã có dấu hiệu chết cây.
Cô lén tưới cho nó một ít với hy vọng chữa ngựa chết thành ngựa sống. Có lẽ là do pha loãng nên không có công hiệu như ngày cô thử cho cây xương rồng. Nhưng sau một buổi sáng, cây hoa giấy lại tốt hơn rất nhiều.
Mọi người đều cảm thấy cây hoa giấy tốt lên, không khí trong phòng cũng sáng sủa, thỏa mái, trong lành hơn. Cô thật sự rất vui mừng, mừng vì cây hoa giấy tốt lên, mừng vì thí nghiệm của mình có kết quả thực tiễn.
Sau ngày hôm đó có rất nhiều người từ phòng khác đến phòng cô. Họ bảo phòng cô trong lành nhất công ty, mọi người đều thấy thư giãn, có nhiều lúc còn nảy ra sáng kiến mới. Từ đó mấy chậu cây trong phòng cô đều trở thành linh vật của cả công ty. Còn bảo sao mà cấp trên không đề nghị mang nó đi nơi khác.
Thời đại mới, khoa học công nghệ phát triển, nhà nước đều kêu gọi không được mê tín dị đoan, phải tin vào khoa học thực tiễn. Chính là trong lòng đều hiểu “có thờ, có thiên, có kiêng, có lành” (Có tin tưởng thờ phụng thì có thần linh, có kiêng cữ thì mới tránh được bệnh nạn).
Từ đó mọi người thấy phòng cô là phúc địa, chuyển hết cây đi sẽ dẫn đến điều xấu, nên không ai dám đề cập đến chuyện này.
Vì có linh tuyền, cơ thể của cô tốt hẳn lên, không còn bị bệnh vặt như trước. Sắc mặt cũng tốt hơn, làn da láng mịn hơn trước rất nhiều. Những vết sẹo do mụn để lại cũng mờ dần, mụn cũng không còn lên nữa. Mấy cô gái trong phòng còn hỏi cô có bí quyết gì không nữa.
Cô bảo là cô đang thử một loại kem tự làm, đều là nguyên liệu tự nhiên. Nhưng không để lâu được, phải dùng hết trong một lần. Khi nào cô thử xong, không có kích ứng hay gì khác, cô sẽ gửi cho mọi người dùng thử.
Chính là thời gian khi nào gửi thì cô cũng không biết…
Em xin lỗi. Em lừa mấy chị.
Trưa hôm nay nhân lúc mọi người không để ý, cô đã đi một vòng tưới hết mấy chậu cây trong văn phòng.
Mong rằng sau khi cô rời đi, nó vẫn sẽ tươi tốt, cô còn để một lọ linh tuyền nguyên chất ở dưới tủ. Dặn mọi người khi tưới phải pha loãng nó ra. Liều lượng cô cũng có ghi rõ ràng. Cách vài ngày thì tưới một lần là được.
Mọi người có hỏi lọ nước đó là gì. Cô giải thích là do nhà mình làm nông, trồng cây. Có một ít cách để giúp cây tươi tốt hơn, là bí quyết bí mật của gia đình cô. Mọi người đều thấy hiệu quả nên cũng không hỏi gì thêm. Chỉ trầm trồ nhà cô biết nhiều, thật giỏi.
Giờ đây cô phải về quê, phòng ở chắc chắn phải trả. Chỉ là cây xương rồng sau nhiều lần thí nghiệm đã phát triển khác với những cây xương rồng bình thường ngoài kia.
Sau nhiều lần cân nhắc, cô quyết định đem nó về quê. Ngày mai đóng hành lí, cô cũng sẽ nhờ người chuyển nó về quê luôn. Vừa giải quyết được vấn đề không biết để nó ở đâu mà còn có thể nói cho người nhà cô biết. Nó chính là minh chứng sống cho lời nói của cô.
Đã giải quyết xong mối băn khoăn lớn nhất trong lòng. Cô liền cảm thấy trong người mệt mỏi, buồn ngủ ập tới. Cố gắng lê lết bản thân lấy đồ ngủ đi tắm rửa, làm xong liền lên giường, tắt đèn. Ngủ thật ngon.
********************************
Băng: Mọi người nhớ không nên tắm khuya nha. Nếu trong trường hợp bắt buộc thì phải tắm nước ấm nhé, sấy khô tóc rồi mới đi ngủ nha. Yêu nè(>‿♥)