Hướng Mùa Xuân

Chương 1:Gặp anh lúc xấu hổ nhất


3 tháng


“Người xui xẻo, dù có uống một ngụm nước lạnh cũng sẽ đau răng.” Trình Hi trước kia không hiểu bản chất tà ác của câu nói này, nhưng hôm nay cô xem như cũng triệt để lĩnh giáo.

Buổi sáng ngủ dậy, răng khôn của cô bị viêm và sưng nửa bên mặt không rõ nguyên nhân.

Cô xin nghỉ nửa ngày để vào bệnh viện nhưng còn chưa cầm được viên thuốc lên, lãnh đạo gọi điện thoại tới nói hạng mục dưới tay cô xảy ra vấn đề, bảo cô mau chóng quay về công ty càng sớm càng tốt.

Đứng ở đại sảnh bệnh viện huyệt thái dương thình thịch nhảy dựng đau như búa bổ làm cho người cô lảo đảo, một khắc kia cô đặc biệt muốn ném cái điện thoại trong tay, cứ như vậy biến khỏi trái đất.

Cô nắm chặt nắm đấm hít sâu hai hơi, rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, "Tiền khó kiếm, phân khó ăn. Tiền khó kiếm, phân khó ăn. Tiền khó kiếm,phân khó ăn..." Trình Hi cố gắng tự an ủi mình trong lòng, vừa vội vã cầm thuốc chạy đến công ty.

Lúc này chính là giờ nghỉ trưa, người trong công ty không nhiều lắm rất yên tĩnh, Trình Hi trở lại vị trí làm việc của mình, cô định tìm Trương Tiểu Kỳ trong tổ tìm hiểu tình hình cụ thể một chút rồi mới đi báo cáo với lãnh đạo.

"Tiểu Kỳ, chị Trần đâu?"

Trần San là tổng giám đốc của bộ phận mua hàng bọn họ, hơn bốn mươi tuổi có năng lực có quyết đoán, mặc dù bình thường đối với mọi người nghiêm khắc nhưng vào thời điểm mấu chốt lại bao che khuyết điểm cho cấp dưới.

Người mới đến bởi vì chức vị sẽ gọi cô là Trần tổng, nhưng một thời gian sau cũng đều thuận theo tự nhiên sửa lại xưng hô của mình, gọi một tiếng chị Trần.

“Trần tổng, có thể...Đi ăn cơm rồi.”

Tiểu Kỳ đang ngồi ăn cơm ở chỗ làm việc của Trình Hi , thấy Trình Hi trở về, cô lập tức cầm máy tính đi tới trước mặt cô. Cô gái này vừa tốt nghiệp, không phải người ưu tú, nhưng lại cố gắng tiến bộ nhất, chính lá gan nhỏ, cô ấy không can đảm lắm và luôn rụt rè trong mọi việc.

Lúc trước tất cả tổ đều đầy người Tiểu Kỳ vốn không giữ được, là Trình Hi chịu áp lực để Tiểu Kỳ ở lại tổ mình, cô cảm thấy cự tuyệt một đôi mắt sợ hãi nhưng tràn ngập khát vọng như vậy quá tàn nhẫn, chính vì chuyện này, Tiểu Kỳ báo cáo cho cô luôn đặc biệt nghiêm túc.

"Tiểu Kỳ, sáng nay chị Trần đề cập đến dự án tình hình thế nào? Còn có một tháng nữa, sao lô tinh dầu đột nhiên không giao được?" Trình Hi vừa mở máy tính vừa hỏi.

Tiểu Kỳ thở dài: “Vốn là không thành vấn đề, yêu cầu đơn đặt hàng chúng ta đã giao cho xưởng sớm và thời gian giao hàng cũng được thông báo rõ ràng.”

Nửa chừng bộ phận kinh doanh nói muốn sửa lại công thức tinh dầu.Bên nhà máy liền tạm dừng sản xuất tinh dầu. Hôm nay,Khúc tổng của nhà máy nói, bởi vì tinh dầu đến muộn,Cho nên ngày giao hàng cũng phải lùi lại.

Bài ca cũ này! Trình Hi cạn lời muốn trợn trắng mắt, hắn chỉ định là cắm đơn làm hàng của khách hàng khác, loại chuyện này trước kia cũng không phải chưa từng xuất hiện.

“Vậy làm sao bộ phận kinh doanh biết nhà máy không thể giao hàng đúng hẹn?”

“....”

Trương Tiểu Kỳ còn chưa trả lời, chiến tướng tiếng tăm lừng lẫy Mary của bộ phận thị trường đã nghe tin mà đến, không biết là nhờ công lao của vị nào.

"Trình Hi, cô làm việc như thế nào, cô bé dưới cô không đếm cô cũng không đếm sao? Lô hàng này là người nước ngoài trực tiếp mua đứt, nhận được hàng lập tức thanh toán toàn bộ tiền, đơn đặt hàng này phục vụ không tốt khách hàng này liền thất bại." Mary hướng về phía Trình Hi mắng, thanh âm bén nhọn vào buổi trưa có vẻ đặc biệt chói tai, hấp dẫn không ít ánh mắt mọi người.

"Chị Mary, bởi vì giữa chừng hai người đổi tinh dầu dẫn đến bên nhà máy..." Trình Hi răng vẫn còn đau, khí thế nói chuyện đã thua một nửa, còn chưa nói xong đã bị cướp lời.

Tôi nhờ các cô làm việc dùng điểm tâm được không, hiện tại hoàn cảnh không tốt, người ta đều đánh máy bay đi cướp đơn đặt hàng, các ngươi không coi trọng như vậy là muốn 

"Có nghĩa là những gì nhà máy nói là đúng như vậy sao? Chúng tôi, Bên A, phải để Bên B ra lệnh? Tôi có thể yêu cầu các cô sử dụng đồ ăn nhẹ khi làm việc không? Môi trường hiện tại không tốt. Người ta đều đánh máy bay đến lấy đơn đặt hàng. Tại sao các cô không coi trọng nó nhiều như vậy? Hay là muốn toàn bộ công ty đều theo các cô đi uống gió Tây Bắc* sao?

*Uống gió Tây Bắc: không có gì ăn, ngáp gió 

Trình Hi không có ý định cãi nhau với cô ta, nhưng bị chụp một cái mũ lớn như vậy cô không thể chấp nhận, nhu nhược nói chuyện đàng hoàng cũng không phải là một chuyện. Cô hít một hơi chịu đựng đau răng muốn phản bác lại, còn chưa mở miệng đã nghe thấy giọng chị Trần.Trình Hi nghe tiếng quay đầu lại bất ngờ đối diện với một đôi mắt đã lâu không gặp.

Mary không hổ là nòng cốt kinh doanh, vận mệnh công ty đều nằm trong tay cô ta, trách không được cái miệng nói chuyện lớn như vậy. "Chị Trần trên mặt mang theo nụ cười, trong mắt không hề che giấu sự tức giận.Lão đại bộ phận thị trường Viên tổng cùng chị Trần trở về, lập tức ở một bên cười hì hì nói: “Cái gì, Mary lời này vừa nghe chính là nói đùa, em sao có thể cho là thật.”

"Vậy sao? "Chị Trần nhướng mày nhìn Viên tổng.

"Chắc chắn rồi."Viên tổng vẫn mỉm cười, một bên bình tĩnh nháy mắt với Mary, người sau vội vàng cười gật đầu, trong miệng lẩm bẩm nói đùa.

Chị Trần từ trước đến nay chướng mắt tác phong hư dữ ủy xà* của Viên tổng, chị không nói thêm gì, chỉ nhìn về phía hai người đàn ông khác đứng bên cạnh. Hai người kia ngầm hiểu ý nhau, một người trong đó hất cằm nói: “Chúng ta đi thôi.”

*Hư dữ ủy xà: nghĩa là đối với người chỉ giở hư chiêu, hư tình giả ý, xã giao có lệ.

Vừa nghe lời này Viên tổng lập tức thu xếp mọi người trở về làm việc, hành vi cử chỉ hết sức nịnh nọt, như thế xem ra thân phận của hai người này hẳn là không tầm thường.

Trình Hi cúi đầu giả vờ sửa sang lại tài liệu, tay cô có chút run rẩy trong lòng cũng hoảng hốt,không dám ngẩng đầu lên, cô sợ giây tiếp theo người kia sẽ đứng trước mặt mình. Mặc dù cô chỉ nhìn anh một cái, nhưng bọn họ đã năm năm không gặp, cô vẫn biết mình sẽ không nhận lầm... Kim Xảo nói ở trong biển người liếc mắt một cái nhận ra Tiếu Dịch Lỗi là công năng đặc biệt của Trình Hi, không nghĩ tới công năng này bây giờ còn chưa hỏng, Trình Hi cảm thấy mình có chút buồn cười.

Chị Trần đi tới trước mặt Trình Hi gõ gõ bàn của cô, Trình Hi ngẩng đầu thấy là chị Trần, trái tim cuối cùng mới hạ xuống, rơi vào ngực có chút đau, thì ra là mình tự đa tình.Chị Trần không nói gì, Trình Hi lập tức đi theo đến văn phòng chị Trần.

"Ngồi đi."Chị Trần chỉ chỉ cái ghế trước mặt, “Đơn đặt hàng của Mary tình huống thế nào, thật sự không thể giao hàng đúng hạn à?”

“Em còn chưa kịp gọi điện thoại cho nhà máy, đoán chừng là lão Khúc lại cắm đơn làm hàng của khách hàng khác mới có thể đẩy lùi thời hạn giao hàng, nếu không chút việc này không đến mức không làm được, lát nữa em gọi điện thoại cho lão Khúc,không thì em trực tiếp đến nhà máy theo dõi sản xuất.”

“Ừ, đối với kiểu người như Mary, không buông tha người khác, không có việc gì quấy rầy, giao tiếp với cô ấy các em nhất định phải chú ý, khí thế nói chuyện không thể quá yếu, về sau này bộ phận nào cũng có thể cưỡi lên đầu các em, nhưng chuyện em phải làm gấp, như vậy mới có thể bịt miệng cô ta lại.”

“Được, chị Trần, bọn em sẽ chú ý.”

“Còn nữa, vấn đề chưa đến mức không thể giải quyết, không cần để cho người của bộ phận thị trường biết, bọn họ cũng không thể giải quyết cho em cái gì. Cùng lắm là tới chỉ huy mù quáng một trận.”

“Vâng,em biết.”

“Được rồi, chuyện hôm nay đừng để trong lòng, Mary kia cũng không phải nhằm vào em, cô ta đối với ai cũng như vậy.”

Chị Trần hừ nhẹ một tiếng" Cô ta cũng chỉ ỷ vào lão Viên làm chỗ dựa cho cô ấy, tôi muốn xem lần này cô ta còn có thể chống đỡ được bao lâu."

“Ừ, sẽ không đâu, chuyện nhỏ không đáng nhắc tới.”

Chị Trần gật đầu, làm việc xong lại nghĩ tới chuyện Trình Hi bị đau răng: “Đúng rồi, hôm nay em đi bệnh viện khám răng thế nào, đỡ hơn chút nào chưa?”

“Không có vấn đề gì lớn, chỉ cần uống chút thuốc là sẽ ổn thôi.”

“Ừ, bản thân chú ý uống thuốc đúng giờ một chút, thật sự không được nhổ thì thôi, chỉ là cái răng khôn mà thôi.”

Trình Hi cười gật đầu, trong lòng lại lắc đầu như trống bỏi*, nhổ răng? Quên đi, cho dù cô đau chết cô cũng không đi nhổ răng.

*Trống bỏi:Trống bằng giấy cho trẻ con chơi, hai bên có hai sợi dây, đầu buộc một hạt nặng, đập vào mặt giấy thành tiếng khi xoay nhanh. 

Từ văn phòng chị Trần đi ra, Trình Hi gọi điện thoại cho lão Khúc trước, lão Khúc người này có loại giản dị khôn khéo, lời của hắn chỉ có thể nghe một nửa, đầu tiên là nói giao kỳ không hợp lý sau đó lại cắn chết không thừa nhận chen vào, còn mượn cơ hội này kể khổ, Trình Hi cười mỉa nghe hắn nói xong, trả lời hắn nói nếu không cô đừng làm nữa, trực tiếp đi theo trình tự  pháp luật đi, số tiền bồi thường bao nhiêu dựa theo hợp đồng.

Trình Hi từ trước đến nay tính tình tốt cho nên lão Khúc mới dám ở trước mặt cô châm chọc, chỉ là bình thường nghe một chút còn chưa tính, hôm nay cô cũng không rảnh rỗi dỗ dành hắn.

Nghe Trình Hi nói như vậy, lão Khúc vừa rồi giống như súng máy trong nháy mắt câm họng, lầu bầu nói hợp tác nhiều năm bởi vì một lô hàng mà lên tòa án tổn thương tình cảm, về phần giao kỳ hắn nghĩ biện pháp giải quyết.

Cho đến khi cúp điện thoại, trong lòng lão Khúc đều lẩm bẩm, cô gái Trình Hi này sao hôm nay lại cứng đầu như vậy.

"Tiểu Kỳ, Khúc quản lý bên kia ta đã đàm phán xong, cô ngày nay lại theo dõi tiến độ của hắn một chút, khi cần thiết chúng ta đi một chuyến nhà xưởng." Trình Hi đối bên người Tiểu Kỳ dặn dò.

“Được, tôi đã nhớ.”

“Ừ, không sao, cô có thể đi làm việc của mình.”

"Chị Trình Hi kia... "Tiểu Kỳ muốn nói lại thôi.

"Sao vậy, còn có chuyện gì sao? "Trình Hi hỏi cô.

Tiểu Kỳ cắn miệng do do dự nửa ngày mới mở miệng: "Đúng vậy, hôm nay là lỗi của em, chị Mary hỏi em thời hạn giao lô hàng này, em  đi gặp quản lý Khúc.Sau khi thực hiện, kết quả hắn nói đều là bởi vì tinh dầu của chúng ta đến quá muộn, khiến anh ta phải dừng làm việc và sản xuất.Cho nên không thể giao hàng đúng hạn, để em đi tìm bộ phận hiện trường điều phối ngày giao hàng. Em lo lắng vội vã nói chuyện với Mary, không ngờ lại biến thành như vậy.

Lại một trận đau răng đánh ập đến, Trình Hi hít sâu một hơi, cô bé mới ra khỏi trường làm việc vẫn còn non nớt, nhưng ai cũng không phải từ non nớt đi thành thục, Trình Hi an ủi: “Cũng may sự tình đều giải quyết xong, cô cũng đừng tự trách, nhưng sau này cô phải nhớ kỹ, nhà máy xảy ra vấn đề cô phải nói chuyện với tôi trước, tôi giúp cô giải quyết, tôi không giải quyết được còn có chị Trần, không đến vạn bất đắc dĩ không cần để cho bộ phận thị trường biết.”

“Được, lần sau tôi nhất định chú ý.”

Trình Hi an ủi ngược lại khiến hốc mắt Tiểu Kỳ đỏ lên.

Trình Hi còn muốn nói với cô cách làm việc của nhà máy cũng chỉ có vậy, thời gian dài liền hiểu được, nhưng đau răng hết đợt này đến đợt khác khiến cô ngậm miệng, cô vỗ vỗ tay Tiểu Kỳ ý bảo cô không sao, xoay người tìm thuốc ở vị trí làm việc, trên chỗ to bằng bàn tay không thấy bóng dáng của thuốc, cô nhớ rõ mang về rồi.

"Chị Trình Hi, chị tìm cái gì vậy? "Tiểu Kỳ hỏi.

“Tìm thuốc, cô có thấy không?”

“Chưa thấy qua, chị để ở đâu, em có thể giúp chị cùng nhau tìm.”

“Trong túi.”

“Nhưng lúc chị trở về không mang theo túi.”

“....”

“Xong rồi, nhất định là đi quá vội vàng nên rơi xuống xe taxi.”

Giống như hơi thở cuối cùng cũng bị hao mòn hầu như không còn, Trình Hi ngồi phịch xuống ghế, một cỗ cảm giác mệt mỏi vây quanh cô... 

Ngày đó Trình Hi trải qua hỗn độn, cô không nhớ rõ mình liên hệ xe taxi như thế nào để lấy lại đồ của mình, cũng đã quên mình dựa vào nghị lực như thế nào để vượt qua công việc buổi chiều, cô chỉ nhớ rõ chính là ngày đó vận mệnh ném một viên đá vào cô, cuộc sống bình tĩnh đã lâu của cô lại nổi lên gợn sóng.

___________________

Mở đầu câu chuyện cũng mở ra tình yêu của Trình Hi và Tiếu Dịch Lỗi, bạn đọc hãy theo dõi câu chuyện này nhé!

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play