Sự vuốt ve như có như không từ dưới cằm nhạy cảm một đường đi xuống, dừng lại nơi trái tim vừa yếu ớt lại trí mạng, mang đến sự rung động và kích thích chạm đến tâm hồn, khiến cho ý thức của Phong Quyển vừa mới mơ màng tỉnh dậy cũng thanh tỉnh hoàn toàn, vành tai lập tức đỏ bừng lên.
Chống bàn tay rộng lớn lên giường đá được anh bổ đôi tảng đá tạo thành, hơi khom người, môi mỏng mím chặt, đôi mi dài đọng sương giá run lên dữ dội, giống như không dám tin những gì mình vừa cảm nhận được.
Sau khi chia cách với nhân loại yếu ớt kia, anh liền chống đỡ cơ thể rời khỏi không gian kim loại xanh đen, trên hành tinh gần như đã hoàn toàn bị ô nhiễm này, miễn cưỡng tìm được một sơn động có vật chất ô nhiễm tâm hạch mỏng manh một chút. 
Nhiệt độ vẫn lạnh dưới mức đóng băng, thậm chí còn lạnh hơn chỗ trước kia một chút, tinh cầu này vẫn có những vật chất ô nhiễm tâm hạch từ bên ngoài ùn ùn không ngừng chảy vào.
Cho dù anh khôi phục một chút thể lực, cũng ở chỗ này nỗ lực có thể chuyển đổi vật chất ô nhiễm tâm hạch, nhưng số lượng vật chất ô nhiễm ở đây quá khổng lồ, Phong Quyển không chống đỡ được bao lâu liền che lấy gò má tái nhợt, lại một lần nữa chìm sâu vào trong bóng tối sâu không thấy đáy.
Trước khi ý thức bị chìm xuống, Phong Quyển đang mong đợi, lại tựa như không mong đợi Tang Manh Manh sẽ xuất hiện lần nữa. Anh hi vọng cô sẽ không thể đến, nhưng vừa nghĩ tới sẽ không còn cách nào thấy loài người có sắc thái duy nhất trong thế giới của anh nữa, trong tim anh luôn có một sự phiền muộn không thể giải thích được.
Có lẽ là phần tâm tư kỳ lạ này để cho vị chỉ huy tinh phán giả lạnh lùng này chỉ vừa mới đi vào giấc ngủ ngắn ngủi chốc lát lại tỉnh lại lần nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play