Hùng Tiểu Đóa dụi đi dụi lại đôi mắt viền đen của mình, xác nhận lại nhiều lần hàng chữ trên màn hình điện tử của Tiểu Hoa không phải là do anh ấy bị hoa mắt mới nhìn thấy. 
Anh ấy chần chừ một lát rồi từ trên ghế đứng bật dậy, khuôn mặt với lớp lông mềm mại tràn đầy kinh ngạc. Hùng Nguyệt ngồi một bên đang dùng ý thức lên mang tin tức bị động tác kích động của Hùng Tiểu Đóa dọa sợ hết hồn, ngẩng đầu, thấy Hùng Tiểu Đóa như bị hóa đá tại chỗ không nhúc nhích, còn tưởng rằng thân thể cậu ấy không thoải mái. 
Hùng Nguyệt vội vàng ngắt kết nối với mạng tin tức, trong phòng thu chật hẹp anh ấy cử động thân thể với cái đầu to tròn đi đến bên cạnh Hùng Tiểu Đóa, dùng lực vỗ vỗ bả vai Hùng Tiểu Đóa: “Tiểu Đóa, cậu làm sao vậy?”
Hùng Tiểu Đóa vẻ mặt ngơ ngác, sững sờ hồi lâu, mới lẩm bẩm nói: “Anh, anh có thấy trên màn hình điện tử của Tiểu Hoa có thêm một dòng chữ không?”
Hùng Nguyệt nghe xong liền ngẩng đầu nhìn màn hình điện tử của Tiểu Hoa, vẻ mặt nghi ngờ: “Màn hình điện tử của Tiểu Hoa không phải là những con số như bình thường sao?”
Hùng Tiểu Đóa giờ mới hồi thần, giải thích: “Không phải không phải, là có thêm dòng chữ ‘Đếm ngược thời gian kết nối máy tín hiệu’, vẫn còn hơn 2 tiếng nữa. Lẽ nào nói là sau 2 tiếng nữa chúng ta có thể kết nối được tín hiệu với Tể Tể sao?”
Hùng Nguyệt nhìn chằm chằm vào Hùng Tiểu Đóa đang cực kỳ phấn khích khoảng chừng hai giây, lặng lẽ giơ móng vuốt vỗ vỗ đầu cậu ấy: “Tiểu Đóa, từ đêm hôm kia sau khi phát hiện ra Tể Tể đến nay, cậu vẫn luôn không chợp mắt, có phải mệt quá rồi không, nếu không thì nghỉ ngơi một lát trước đi nha.”
Phàm là ngủ một lát, thì một thực thiết thú cũng không đến nỗi xuất hiện ảo giác bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ.
Hùng Tiểu Đóa: “…”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play