“Nói chung, chính phủ sẽ lập tức tổ chức nhân lực tới cứu hộ. Cũng dành thời gian sắp xếp cho những người sống sót tạm thời không thể trở về nhà, cung cấp thức ăn nước uống cho họ.” Vân Hân an ủi: “Điều quan trọng nhất là an toàn không bị làm sao, những chuyện còn lại thì... cứ chờ thôi, kiểu gì cũng sẽ có lời giải thích.”
Châu Duệ lại nói: “Thiết bị liên lạc đã bị phá hủy, rất nhiều tòa nhà sụp đổ. Cho dù giữ được an toàn thì sau thảm họa cũng phải mất bao nhiêu năm mới có thể xây dựng và khôi phục lại trạng thái trước trận động đất?”
Chu Lâm là người bản địa, sinh ra và lớn lên ở đây nên có tình cảm sâu sắc với thành phố này, nghe thấy thế thì quật cường nói: “Bất kể là ba năm hay năm năm, kiểu gì cũng trở lại trạng thái ban đầu được thôi!”
Châu Duệ là người nơi khác sẽ suy nghĩ vấn đề một cách lý trí hơn: “Trong ba đến năm năm tới, nền kinh tế chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng. Đối với người dân địa phương, nếu nhà cửa chưa bị sập thì còn đỡ, chỉ cần lo lắng đến chi phí ăn mặc. Nhưng nếu nhà của họ không còn, văn phòng công ty cũng bị sập, thoáng cái mất cả nơi ở lẫn nơi làm việc, họ sẽ sống như thế nào trong ba đến năm năm tới?”
Chu Lâm không nói gì được.
“Hơn nữa.” Châu Duệ nhìn đống hỗn độn, nhỏ giọng hỏi: “Sau trận động đất, cô còn dám ở đây nữa sao? Nếu như mấy năm nữa lại có động đất thì sao?”
Chu Lâm: “...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play