Chúng tôi trèo qua cửa sổ của nhà thờ để vào núi. Núi rất lớn nên rất khó để tìm được phương hướng, cũng may là chúng tôi có đạo cụ như lông vũ Thiên Sứ. Nó chỉ chúng tôi đi thẳng một mạch tới mép vực sâu. Tôi vô thức nhìn về phía lớp trưởng, đây là nơi cậu ta tìm được tôi lần trước. Chẳng lẽ tiếng gọi tôi nghe thấy lần trước là của Thiên Sứ ư?
Vực sâu nhìn không thấy đáy, gió lùa gào thét như muốn cuốn người ta xuống. Nếu nhảy xuống từ đây, không chết cũng chấn thương. Thế là bốn người chúng tôi nhìn nhau, im lặng một hồi...
Tôi ngồi xổm bên vách núi, nhìn xuống, kêu:
- Chậc, cho mượn cánh cái coi Thiên Sứ.
Tôi không ngờ Thiên Sứ thật sự nghe thấy lời này, sau lưng bỗng mọc ra một đôi cánh vô hình, đưa chúng tôi bay xuống vực sâu. 
Dưới vực bị một mảng sương mù dày đặc bao phủ, thị lực bị cản trở nên không thấy rõ được mọi thứ xung quanh. Cũng may có lông vũ chỉ dẫn nên chúng tôi mới tới được trước một hang động.
Lớp trưởng đi phía trước tôi dừng lại vì cậu ta không vào được, còn tôi và Anna thì bước vào một cách dễ dàng. Hướng dẫn viên cũng không vào được. Tôi nhìn bọn họ, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play