Lời giải thích như vậy không biết cậu nhóc có tin hay không, nhưng khi đối mặt với mấy người bọn họ thì cậu ta cũng cung kính hơn nhiều. Có lẽ là nhát gan nên thấy người gan dạ rất lợi hại, có người tâm phúc ở đây cũng không còn run nữa. Cậu nhóc châm trà cho mọi người, chấp tay thi lễ với Tiêu Hữu Phàm sau đó xanh mặt rời đi.
Đường Nghiên Tâm biết Tiêu Hữu Phàm đã làm gì.
Kết quả phân tích số liệu đã có, trên người cậu ta sẽ xuất hiện dấu hiệu đặc thù nên mới tìm cớ ra ngoài. Lưu Mậu nhiệt tình mời Tiêu Hữu Phàm ngồi kế bên mình nhưng lại bị từ chối thẳng thừng.
Tiêu Hữu Phàm: “Đường Đường, tối hôm qua ngủ ngon không?”
Chủ đề cuộc trò chuyện đã thay đổi hoàn toàn – điều đó có nghĩa số liệu phân tích của Lưu Mậu chắc chắn có gì đó khiến cậu ta ngạc nhiên, thậm chí khiến cậu ta không thể chấp nhận được. Cho nên trong lúc nhất thời cậu ta không thể bày ra vẻ mặt tươi cười với Lưu Mậu, cũng không thể làm gì được.
Đường Nghiên Tâm gật gật đầu, liếc mắt nhìn Lưu Mậu một vái và nói một cách độc đoán: “Anh ơi, anh không được phép chơi với những người bạn mới của mình, anh chỉ được phép chơi với em.”
Da đầu Tiêu Hữu Phàm tê dại khi nghe hai từ “anh ơi” này, cậu ta lập tức thanh tỉnh: “Đều nghe theo em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT