Cậu hai ơi! kiếp sau cậu phải lấy em nhé! |Taekook|

5. Chính Quốc có thai?(H)


5 ngày


Chính Quốc: cậu… cậu giúp em như vậy là đã tốt lắm rồi, cậu.. Phần còn lại để em tự làm được không ạ… 

Thái Hanh: đã làm phải làm cho tới nơi tới chốn. Em cứ nằm yên đi. 

Chính Quốc: à.. Dạ.. 

Hắn vén áo em lên trên cao hơn,  chiếc eo nhỏ nhắn, cơ bụng cũng lộ rõ, bên dưới của hắn bắt đầu 'nhú' lên. Hắn vẫn lấy thuốc rồi sứt cho em, lúc hắn đang nhớm người lên để bôi thuốc cho mặt xinh của em thì vô tình lại để tae nhỏ của hắn đụng vào Kook nhỏ của em,  lại còn cạ sát làm em hứng lên. Thái Hanh để ý thái độ của em có chút lạ nên ngầm hiểu rằng chuyện gì đang sảy ra. 

Thái Hanh: *nhìn xuống dưới* có cần tôi giúp gì không? 

Chính Quốc: d-.. Dạ, cậu nói.. Gì em không.. Hiểu… ? 

Thái Hanh: nó lên rồi kìa. 

Em bị hắn trả một cậu làm em cứng họng không thể nói gì nữa. Hắn từ từ tiến lại gần môi em muốn hôn thì em quay mặt qua một bên, tỏ ý không muốn. Hắn thủ thỉ vào tai em rằng. 

Thái Hanh: Quốc, để tôi giúp em. 

Hắn nâng cằm em lên đặt nụ hôn ngọt lịm lên, em muốn chống cự nhưng vì vết thương và cơ thể to lớn áp đảo đó làm em chỉ con biết thuận theo hắn thôi. Thấy em có vẻ đã quen dần nên hắn càng hôn sâu hơn lúc nãy. Em khó thở nhăn mặt khiến hắn phải luyến tiếc rời môi xinh. Em được hắn buông ra thì lấy hết hơi hết sức mà thở. Hắn chưa dừng lại ở đó mà còn hôn lên cổ em tạo ra dấy Hickey đỏ chót, từ từ hôn xuống tới Kook nhỏ. Em đang còn thở hổn hển thì hắn cắn cái chóc lên Kook nhỏ của em làm em giật nảy người. 

Chính Quốc: đừng.. Hức.. Đừng mà.. 

Hắn không đáp mà dùng hai tay tách hai bên đùi em ra, một tay hắn suck Kook nhỏ một tay hắn cho một ngón vào bên trong em. 

Chính Quốc: ahhh, đau.. Em đau quá cậu ơi!

Thái Hanh: im lặng và hưởng thụ đi, lát sau sẽ không đau nữa. 

Khi cúc huyệt của em đã đủ rộng, hắn thoát y toàn bộ rồi lấy tae nhỏ của mình chà chà vào cúc huyệt của em. 

Chính Quốc: umm… khó chịu quá..

Thái Hanh: thỏ ngoan nằm im, tôi cho vào liền. 

Hắn đâm một phát lút cán, em đau quá nên hét lớn đủ để khu vực gần đó nghe thấy. Mọi người trong nhà thấy từ phòng hắn có tiếng hét mà lại là của người khác, người làm trong nhà liền tá hỏa chạy lại trước phòng hắn gõ cửa, trong số đó cũng có thằng Mẫn. Mọi người cứ nhường đẩy nhau để hỏi hắn. Trí Mẫn dũng cảm xung phong. 

Trí Mẫn: dạ.. Cậu hai ơi, có chuyện gì không cậu. 

Hắn một tay cầm eo em mà thúc, một tay bịt miệng em lại. Hắn cất giọng bình tĩnh trầm trầm nói. 

Thái Hanh: không có gì, giải tán đi! 

Mọi người ‘dạ' một tiếng rồi giải tán, thằng Mẫn và người làm tụm năm tụm bảy lại bàn về vụ việc lúc nãy. Con Mai là người nói trước. 

Mai: nè nè, tụi bây có biết giọng nói đó là của ai không vậy, tao thấy giọng không giống với cậu hai. 

Liên: ừ ừ đúng rồi đó. 

Phong: ê, tụi mày có thấy thiếu ai không? 

Cả đám: có

Phong: ai? 

Cả đám: Quốc.! 

Phong: t nghi giọng nói lúc nãy là của thằng Quốc. 

Trí Mẫn: gì chứ, t nghĩ nó đi mua thuốc rồi chứ làm gì trong phòng cậu hai? 

Tèo: thôi đi mày ơi, giọng thằng Quốc đó chứ còn ai? 

Cả đám người làm hùa theo. 

Mai: nãy giờ trong đây đầy đủ người làm hết rồi, thiếu mỗi thằng Quốc thôi đó! 

Khôn: ê bọn mày. 

Cả đám: gì!? 

Khôn: giờ tao với bọn mày đi nghe lén phòng cậu hai không? 

Vài đứa trong đám đồng ý, nhưng số đông còn lại thì e dè. 

Liên, Mẫn, lô: thôi, sợ lắm, nhỡ như cậu hai hay mấy cậu, ông với bà phát hiện là tụi mình bị đánh chết! 

Phong: xời, sợ gì mà sợ, ở ngoài nghe chứ có xông vô đâu mà sợ! Có người thấy thì tụi mình chạy đi. 

Khôn: thằng Phong nói đúng rồi đó! 

Mẫn: nhưng mà… 

Tèo: đứa nào không đi thì tụi mình nghỉ chơi với đứa đó! Chốt không? 

Cả đám: chốt! 

Thằng Mẫn đành phải đi theo với bọn nó. 

__________

Về phần hắn và em thì sau khi cả đám người làm rời đi thì hắn bỏ tay ra, cúi đầu xuống hôn nhẹ lên môi em rồi nói với giọng điều ấm áp nhất mà đó giờ chưa có ai nghe ngoài em. 

Thái Hanh: đừng la, họ sẽ nghe thấy đó! 

Em nghe liền gật nhẹ đầu dừa rồi bị hắn đâm mạnh rên lên vài tiếng. 

Chính Quốc: cậu.. Nhẹ.. Ưm.. Aa. Nhẹ lại. 

Hắn nghe theo em vì đây là lần đầu của em. Hắn chỉ thúc nhẹ vài cú rồi lại hôn em. 

Chính Quốc: nhẹ quá.. Không… đủ..ưm ~

Thái Hanh: *cười khảy* được rồi! Là do em nói nhé! Chính Quốc~

Hắn nhận được câu đề nghị thì đâm rút không ngừng nghỉ, hắn ít kỷ còn không cho em một giây được thở, tiếng rên cũng ngắt đoạn liên tục, mắt em trợn lên sung sướng. 

Chính Quốc: a.. a.. Ưm.. Ahhh!!! 

Em bắn đầy lên cơ bụng sáu múi của hắn, hắn biết được em đã đạt được ham muốn thì lấy tay suck Kook nhỏ làm em bắn thêm lần nữa. Không cho em nghỉ ngơi. 

Bảy người ở ngoài đứa nào đứa náy thay nhau áp tai vào cửa lắng nghe tiếng ‘bạch bạch' và tiếng rên rỉ của em, chỉ có thằng Mẫn đứng đó ngóng xem có ai đến không, vô tình cả đám nghe thấy hắn gọi tên em là ‘Chính Quốc’ cả đám quay mặt nhìn nhau, đến cả thằng Mẫn đứng canh cũng nghe thấy. Trong này hắn vẫn liên tục dày vò em, hắn nắm lấy tóc em rồi đâm một cái thật mạnh bắn hết vào trong, nhiều đến nổi tràng ra lỗ huyệt, chảy xuống giường. Em bây giờ mới được thở, hít lấy hít để không khí như chưa bao giờ được thở. Đang lấy hơi thì em sực nhớ ra điều gì đó, mở to mắt, gương mặt tái xanh nhìn hắn. Lắp bắp nói. 

Chính Quốc: cậu.. C-cậu không.. Đeo… hức.. Hức.. Sẽ có con mất, bà chủ sẽ đánh chết em cậu ơi.… 

Hắn nghe em nói thì cũng thấy lo lắng, đỡ em dậy ôm vào lòng, vút vút mái tóc em. Nhẹ giọng an ủi. 

Thái Hanh: đừng lo, cậu sẽ tìm cách cưới em. 

Chính Quốc:* ngước mặt lên * thật.. Thật không ạ? 

Thái Hanh: ừm. 

Cả bảy người ngoài cửa nghe thấy vậy thì há hốc mồm, đồng thanh la lên nhưng chỉ đủ để cả đám nghe. 

Cả đám: cậu Hanh làm thằng Quốc có bầu!!! 

_________________

 

💁‍♀️: ròi ròi sóng gió gia tộc ròi bây ơii🥰

 

 

 

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play