Lục Ninh nghe thấy giọng nói có chút ý cười của Cảnh Dịch, thì bỗng có chút hoài nghi một màn vừa rồi rốt cuộc thì anh có nhìn thấy hay không.
Nhưng mà nếu Tiểu Mục đã nhìn thấy  không thể nào mà anh không nhìn thấy. Nếu anh thật sự đã nhìn thấy, vậy thì phản ứng của anh hình như không giống với tưởng tượng của cô.
Khi ở trong mơ, Cảnh Dịch đã thấy qua công lực đá người của Lục Ninh. Cú đá ở trong mơ kia rất dứt khoát lại lưu loát, vừa hiên ngang lại khí phách, đã nhanh chóng khắc sâu vào kí ức của anh. Cho nên khi nhìn thấy hình ảnh vừa rồi, anh cũng không cảm thấy kinh ngạc một chút nào.
Trong giấc mơ đã ở chung với Lục Ninh nhiều lần như vậy, tuy rằng anh không dám nói mình hiểu cô một trăm phần trăm, nhưng mà anh có thể nói ở một mức độ nào đó thì anh vẫn rất hiểu cô.
Cô không phải là ngu dốt không nói đạo lý.
Thậm chí, nhiều lúc cô cũng sẽ không để bụng với những người râu ria. Cho nên, nhất định là do Mộ Bảo Châu đã làm cái gì chạm đến điểm mấu chốt của cô, thì cô mới có thể động thủ.
Cảnh Dịch đi lên phía trước vài bước, cầm lấy xẻng, nói với nhân viên công tác đang vội vàng chạy tới: “Đồ vật này quá nguy hiểm, vẫn là nên cất cẩn thận đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play