Phác Khải Phong nhắc nhở: "Anh phải cẩn thận đấy, đừng để ông quản gia phát hiện." Sau đó anh ta còn nói sẽ mượn điện thoại của Chung Kính Dương: "Vừa hay tháng sau là sinh nhật mẹ tôi, đến lúc đó cho tôi mượn chút để gọi điện cho bà ấy nhé."
Chung Kính Dương đương nhiên đồng ý.
Màn hình khởi động điện thoại dần dần hiện lên, ánh sáng từ màn hình phản chiếu lên mặt Chung Kính Dương, làm đồng tử trong mắt anh phản quang nhẹ.
Hả? Chung Kính Dương khẽ rút cánh mũi, anh lại ngửi thấy mùi đó, sao tự dưng lại đậm hơn? Anh lập tức hỏi Phác Khải Phong: "Anh có ngửi thấy không?"
Phác Khải Phong ngửi thấy mùi khó chịu, nhăn mặt lại: "Thật sự hôi quá!"
Theo hướng mùi, anh ta cũng tiến đến bên giường, nhíu mày chặt hơn: "Không lẽ dưới giường có chuột chết thật sao? Kinh quá, không được rồi, để tôi đi tìm cây chổi quét vào khe xem có quét được xác chuột ra không."
Ở phía bên kia, Thu Linh Hương trở lại phòng, thấy Cốc Hinh đang ngồi trên ghế ôm cốc nước, vẻ mặt thất thần, lập tức hỏi: "Cô còn chóng mặt không? Cô say xe cũng nặng thật đấy, sao không mang theo chút thuốc say xe?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT