“Xem ra thứ kia đã đi rồi.” Ông Lưu mù đi lên quan sát một lúc, có hai dấu vết rất rõ ràng, một cái là dấu vết khi đến, một cái là dấu vết lúc đi.
Lại gần còn có thể ngửi thấy một mùi hôi thối tỏa ra.
Ông Lưu mù vẫy tay gọi Trịnh Tuyên: “Tới đây, ngửi xem có mùi vị không?”
Trịnh Tuyên bước tới, nghiêm túc ngửi đông ngửi tây, sau đó ngơ ngác: “Không có mùi gì hết.”
Ông Lưu mù bày vẻ mặt trẻ con khó dạy: “Cần cậu làm gì nữa!”
Trịnh Tuyên cực kỳ vô tội: “Thầy à, thầy nói chuyện có lý chút đi chứ, nếu mũi cháu còn thính hơn mũi chó thì mọi người còn nuôi chó làm gì, nuôi cháu luôn cho rồi.”
“Hừ, ỷ còn trẻ mồm miệng sắc bén, thật không đáng tin.” Ông Lưu mù mất hứng hừ một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT