Hai ngày nháy mắt trôi quá, Đổng Chính Hào muốn ở lại bệnh viện giải quyết vấn đề trí thông minh của mình, tiếc là bác sĩ tuyệt tình đuổi ông đi.
Sau khi rời khỏi bệnh viện, về khách sạn, Đổng Chính Hào cứ than thở suốt. Bệnh thì hết rồi, nhưng ông lại gặp vấn đề nan giải khác.
Cục cảnh sát lấy lời khai xong, Lưu Đại Phú đã chắc là sẽ ngồi tù mục xương. Nhưng ông đã dùng hết tiền mất rồi.
Ban đầu Đổng Chính Hào định đầu tư để kiếm chút lời, dù sao nhà mình cũng từ một người thừa kế biến thành ba người, sau này nếu chia tiền mà thiếu thì chẳng khác gì nói ông làm bố vô dụng, vì thế phải kinh doanh cho tốt. Kết quả tiền chưa về tay, chính ông đã tự thua lỗ hơn một triệu tệ.
Hôm đó Lưu Đại Phú khuyến khích ông mua đá thô phỉ thủy. Lúc đó ông chỉ lo quẹt thẻ nên đầu óc trên mây, bây giờ nghĩ lại mới thấy hối hận.
May là tấm thẻ hôm đó ông cầm chỉ có chút tiền, nếu không chắc ông sẽ đau lòng chết mất.
Quay về khách sạn, ông thấy đống đá mình mua vẫn đặt trong ngăn tủ không bị ai đụng vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play