Mấy năm gần đây, cô út không chịu ra gặp người đời, cũng không coi số mệnh cho người khác nữa. Vì vậy khá nhiều người đã quên mất nhà họ Tề còn có một sứ giả của thần.
Nhưng chỉ cần lão tiết lộ tin tức ra bên ngoài, cho dù không thể cứu chữa hình tượng của nhà họ Tề thì cũng có thể khiến bọn người kia e ngại.
Chỉ cần cho lão một thời gian thì sớm muộn gì nhà họ Tề cũng lớn mạnh lại thôi.
Tề Minh Chiêu không kìm nén được sự phấn khích. Lão đang suy nghĩ nên gửi thiệp mời cho những gia tộc nào, ví dụ như nhà họ Yến thì không thể không gửi rồi, còn phải gửi đầu tiên nữa kìa.
“Được rồi, chắc là bên nhà chính còn nhiều người đang đợi cháu lắm, mau về đó xử lí ổn thỏa đi. Dù sao cũng là người cùng một nhà, cháu cũng không thể chống đỡ một gia tộc lớn như vậy được.” Giọng nói Tề Bất Ngôn xen lẫn sự mỏi mệt.
Tề Minh Chiêu gật đầu liên tục: “Cháu hiểu rồi, cô cứ yên tâm, cháu sẽ gắng sức trấn an người lớn các nhánh.”
Tề Bất Ngôn “Ừ” một tiếng rồi nói: “Thiên Hạo cũng không còn nhỏ nữa. Năm đó khi cháu lớn bằng tuổi nó thì bố cháu đã dạy con cách quản lý gia tộc rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play