Ninh Tẫn bị từ Tiêu Ngọc Ca chọc giận, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua: "Tiêu Ngọc Ca, dù ngươi có trang điểm đẹp thế nào thì cũng chẳng khá hơn đâu, trong mắt của thái tử điện hạ chưa bao giờ có sự tồn tại của ngươi."
"Vậy sao? Xem ra Huệ Mẫn quận chúa đúng là đi guốc trong bụng thái tử điện hạ rồi, biết rõ đến thế. Ừm, thật là ghê gớm quá!" Tiêu Ngọc Ca vẻ mặt đầy chán ghét.
"Ngươi!" Ninh Tẫn tức đến đỏ mặt, vừa định “tương tác” thì nha hoàn bên cạnh vội kéo tay nàng ta lại. Cô nhớ lời dặn của cha, nên cố gắng nhịn, nhưng vẫn cay nghiệt thêm một câu: "Tiêu Ngọc Ca, ngươi chỉ có miệng lưỡi là giỏi thôi. Hãy học tập đại tiểu thư Tiêu mà giả vờ dịu dàng hiền thục một chút. Thật đáng tiếc, nếu đại tiểu thư Tiêu mới là đích nữ của Tiêu gia, thì thật đúng là một cặp trời sinh với thái tử điện hạ."
"Huệ Mẫn quận chúa cẩn thận lời nói." Tiêu Ngọc Phù mặt hơi đỏ, bên cạnh các tiểu thư quý tộc dường như đã chú ý đến lời vừa rồi, nàng ta không muốn trở thành tâm điểm chỉ trích.
Ninh Tẫn hừ lạnh một tiếng: "Ồ, còn nhắc nhở ta cẩn thận lời nói. Ngươi cũng nên vậy đi nhỉ? Chuyện ngươi lén la lén lút với Thái tử điện hạ mà ở đây ra vẻ mặt này với ta? Ngươi cướp cha cướp mẹ của người khác, hiện tại thì không thể. Đến cả phu quân cũng muốn cướp của ta, đại tiểu thư Tiêu thật nhiều thủ đoạn”. Ninh Tẫn biết mình không thể đấu khẩu lại với Tiêu Ngọc Ca nên chuyển hướng sang Tiêu Ngọc Phù.
“Ngươi!” Mặc dù Tiêu Ngọc Phù thường ngày giả vờ ôn nhu nhưng lúc này lại bị thẹn quá hóa giận.
Ninh Tẫn đành bất đắc dĩ nói: “Tiêu Ngọc Phù, chẳng phải ngươi là một tiểu hồ ly tinh - kẻ chuyên dụ dỗ đàn ông, còn thích cướp đồ của người khác! Thật sự là ghê tởm quá mức”. Ninh Phong là sư huynh của Ninh Tẫn, hắn luôn say mê Tiêu Ngọc Phù khiến Ninh Tẫn không khỏi chướng tai gai mắt.
“Ngươi nói xằng bậy. Ta không có như vậy!” Tiêu Ngọc Phù ức chế phát khóc.
“Quận chúa đúng là chuyên gia lo chuyện bao đồng, nếu có thời gian xỉa xói chuyện của người khác sao không lo tìm hôn phu để xuất giá* ? Tới nay không phải quận chúa cũng đã hai mươi rồi ư? Người cũng là cô nương quý tộc ở kinh thành này…“ Tiêu Ngọc Ca tiến lên một bước, mỉm cười ghé sát vào tai Ninh Tẫn: “ Già nhất!”. Nói xong nàng có tâm trạng vui vẻ kéo tay Tiêu Ngọc Phù rời đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT