“Thưa Thái tử điện hạ, trời sắp tối rồi, vách núi này quá dốc, lại có nhiều tảng đá nhọn. Nếu mà dùng dây thừng, chỉ cần sơ suất, dây sẽ bị cắt đứt…” Lăng Thiên sau khi kiểm tra cẩn thận đã đưa ra kết luận.
        “Không! Chắc chắn sẽ có cách! Ngươi mau nghĩ cách đi!” Tiền Tư Thần hoàn toàn bị mất đi lý trí. Hắn không thể tin được rằng nữ tử mà hắn vừa trò chuyện tối qua dưới ánh trăng, tự dưng hôm nay lại có thể biến mất đột ngột như vậy.
        Cùng lúc đó, ở phía Thiên Ly Dạ cũng nhận được tin tức rằng Ninh Tẫn bị thương do ngựa phát cuồng rồi ngã xuống. Những tai nạn liên tiếp đã thu hút sự chú ý của hoàng đế, ông nhận thấy sự việc có lẽ không đơn giản, liền âm thầm ra lệnh cho Ninh Phong và Sở Thiên Tề cùng điều tra sự việc.
        Tiêu Ngọc Phù vừa nghe tin Tiêu Ngọc Ca ngã xuống vực, liền ngất xỉu tại chỗ. Lúc tỉnh lại, nhìn thấy Tiền Tư Thần đang ngồi lo lắng bên cạnh, nàng ta không thể kiềm chế mà lao vào lòng hắn: “Tư Thần ca ca, huynh nói với muội đi, điều này không phải sự thật! Ca Nhi sẽ không gặp chuyện gì đâu đúng không?”
       Tiền Tư Thần mím chặt môi, cố nén nỗi đau trong lòng: “Phù Nhi, đó là một vực sâu không thấy đáy, rơi từ trên cao như vậy, khả năng sống sót gần như bằng không…” Dù hắn không muốn tin rằng Ngọc Ca đã biến mất, nhưng sự thật hiện ra trước mắt, hắn không thể không đối diện.
       “Không! Không thể nào! Ca Nhi không thể chết! Huynh đang lừa muội, đúng không?” Tiêu Ngọc Phù nắm chặt cánh tay Tiền Tư Thần, ánh mắt hoảng loạn đầy mong muốn được nghe câu trả lời khác.
        “Phù Nhi, muội bình tĩnh lại đi.” Tiền Tư Thần ôm chặt lấy cô: “Huynh cũng không tin rằng Ca Nhi đã ra đi như vậy. Huynh tin muội ấy vẫn còn sống, nhưng…” Nếu rơi từ độ cao đó mà vẫn còn sống thì quả thật là một phép màu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play