“Thế nào? Ngươi sợ à?" Ninh Tẫn nghĩ bản thân tự hồ đã nắm chắc phần thắng: "Nếu thấy sợ thì bây giờ nhận thua vẫn còn kịp, chỉ cần gọi ta là đại tỷ là được."
Tiêu Ngọc Ca cười nhạt: "Thôi được rồi, nếu Quận chúa đã nhiệt tình mời như vậy, ta mà còn từ chối nữa thì cũng không hay lắm. Hy vọng ngày mai Quận chúa sẽ không hối hận." Nói xong, cô vẫy tay chào tạm biệt rồi đi thẳng về phía lều của mình. Nhưng vừa đi được một nửa đường thì bị ai đó kéo lại.
"Ngươi làm gì vậy?" Tiêu Ngọc Ca thấy Thiên Minh Hiên kéo mình lại, lo lắng nhìn ngó xung quanh, sợ bị người khác bắt gặp.
"Ta vừa nghe nói ngày mai nàng cũng tham gia cuộc đi săn?" Thiên Minh Hiên kéo cô ngồi xuống, cỏ cao hơn người vừa vặn che khuất họ.
"Ừ, tai ngươi cũng thính nhỉ, ta vừa mới quyết định xong mà ngươi đã biết rồi." Tiêu Ngọc Ca tiện tay rút một cọng cỏ khô tùy ý cắn, sau đó nằm xuống lấy tay gối đầu.
"Nàng phải đi cùng ta." Thiên Minh Hiên có vẻ không yên tâm.
"Chuyện này do rút thăm mà quyết định, còn phải xem ý trời." Tiêu Ngọc Ca cảm thấy hắn là đang làm quá, chỉ là đi săn thôi mà, đây là khu vực của hoàng gia, xung quanh còn có cấm quân, rất an toàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT