Tiêu Ngọc Phù nhìn cổng viện của Tiêu Ngọc Ca được đóng lại, gương mặt liền lộ ra nụ cười đắc ý: “Muội muội của ta, hy vọng lần này, muội không thể may mắn như vậy!” Nói xong, cô quay người rời đi.
          Cô ta không biết, mọi hành động của mình đều nằm trong tầm mắt của Sở Thiên Tề. Nhìn thấy An Linh rời khỏi hậu viện, Sở Thiên Tề liền nhận ra điều gì đó bất thường, nhìn đôi chân vẫn chưa thể cử động của mình, hắn chìm vào suy tư. Nếu lần này Ca nhi mà bị bắt tại chỗ, cha nổi giận thì không sao nhưng nếu để hoàng thượng và hoàng hậu biết chuyện thì sẽ gặp phải phiền phức lớn.
          “Triệu Tứ, ngươi ra ngoài một chuyến…” Sở Thiên Tề nói nhỏ vào tai Triệu Tứ, có lẽ bây giờ chỉ có người đó mới có thể giúp được Ca nhi.
          “Thuộc hạ đã rõ.”
          Sở Thiên Tề nhìn theo hướng Tiêu Ngọc Phù rời đi, không nhịn được thở dài, hóa ra con người ta lại có thể thay đổi nhiều tới như vậy. Phù nhi đã từng là người rất lương thiện, hiểu biết, sao bây giờ lại trở nên như thế này?
         Chẳng lẽ, thật sự là vì tên Tiền Tư Thần đó sao?
         Tiêu Ngọc Ca nhanh chóng đi tới Xuân Hương Lâu, cô cải trang nam đi vào nên không có ai chú ý tới nhưng khi vừa cất tiếng gọi Lan cô nương làm cho những người xung quanh không khỏi bất mãn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play