"Thanh Lạc, ta không yên tâm về A Lan nên ta phải đi xem muội ấy thế nào. Ngươi ở lại đây một lát, nếu ai đến thì cứ nói ta là đang ngủ."
            "Tiểu thư, người lại muốn đến Xuân Hương Lâu lần nữa sao?" Thanh Lạc sợ hãi vội vàng bịt miệng mình.
            "Suỵt!" Tiêu Ngọc Ca vội vàng bịt miệng cô: "Đừng la lớn, ngươi muốn ta bị cha đánh à?"
            "Nhưng mà tiểu thư, nếu bị người khác phát hiện thì sẽ rắc rối lớn đấy." Thanh Lạc vẫn lo lắng.
            "Yên tâm đi, ta chỉ đi xem Lâu Lan một lúc, sẽ không mất nhiều thời gian đâu." Tiêu Ngọc Ca nói xong, nhẹ nhàng nhảy ra khỏi cửa sổ.
        Thanh Lạc nhìn ra ngoài, thở dài bất lực: "Tiểu thư, Thanh Lạc sớm muộn gì cũng bị người hại chết thôi." Cô đành nằm xuống giường.
        Nhưng vừa nhắc đến tào tháo là tào tháo đến, cô vừa nằm xuống chưa được bao lâu, bên ngoài đã có tiếng gõ cửa, Thanh Lạc sợ hãi bật dậy, gần như sắp vấp ngã chạy ra cửa, hít ra thở vào một hơi mới dám hỏi: "Ai đấy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play