“Các ngươi làm muội ấy bị thương à?” Nghe Minh Dạ nói Tiêu Ngọc Ca tới cứu người, lòng hắn chợt thắt lại. Hiện tại Tiêu Ngọc Ca không phải là đối thủ của Minh Dạ, huống hồ Minh Dạ còn mang theo nhiều người như vậy.
“Không có, thuộc hạ không dám làm Tiêu tiểu thư bị thương. Ngài ấy dùng bom khói, thuộc hạ không đuổi theo mà trực tiếp trở về.” Nghĩ đến chuyện này, Minh Dạ không khỏi cảm thán, không biết Tiêu tiểu thư đã phát minh ra thứ gì mà gây khó chịu đến thế.
“Muội ấy không bị thương là tốt rồi.” Nghe tin Tiêu Ngọc Ca không sao, Dạ Vô Hoan liền thở phào nhẹ nhõm, rồi trầm giọng căn dặn: “Nhớ kỹ, sau này chỉ cần là muội ấy xuất hiện, tuyệt đối không được làm muội ấy bị thương, kể cả là vô tình, ngươi hiểu chưa?”
“Nhưng nếu tiểu thư tính giết chúng ta thì sao ạ?” Minh Dạ nhỏ giọng.
“Các ngươi đều là sát thủ hàng đầu của Thiên Cơ Các, chẳng lẽ không có khả năng né tránh đòn tấn công của một tiểu cô nương hay sao? Nếu không thì các ngươi còn có tác dụng gì nữa?” Dạ Vô Hoan là điển hình của sự thiên vị, bất kể chuyện gì liên quan đến Tiêu Ngọc Ca, dù là nàng sai hay người khác sai, thì đều không phải lỗi của nàng.
Minh Dạ âm thầm đau khổ, võ công của Tiêu Ngọc Ca không có đáng sợ, nhưng mấy thủ đoạn nhỏ của ngài ấy thật sự là phòng không nổi. Cho dù họ là sát thủ hạng nhất, muốn bảo vệ bản thân mà không làm cô bị thương, thật sự là đánh giá họ quá cao. Hắn tự thương xót mình và đám thuộc hạ…
“Các chủ, nhiệm vụ lần này thất bại, chúng ta giải thích sao với khách hàng đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT