Sau khi sự kiện “sương đen” được giải quyết triệt để thì Vu Phong Thanh cuối cùng đã nghênh đón phiên tòa thẩm tra và nhận phán quyết cho tội lỗi của cô ấy.
Trong một nhà tù của Linh Tổ, Vu Phong Thanh mặc áo màu xám ngồi ở bên trong, nhìn về phía người đang ngồi ở đầu bên kia của tấm chắn trong suốt trước mặt, có hơi mất tự nhiên nói:
“Sao lại là anh…”
Yến Hứa Quy ngồi ở đầu bên kia mím môi: “Phong Thanh, vì sao em lại không chịu gặp anh? Em ở trong đó thế nào rồi? Có phải chịu uất ức gì hay không?”
Vu Phong Thanh rũ mắt xuống, một lúc lâu sau mới nói: “Em rất ổn. Về sau, anh đừng đến đây nữa.”
Đồng ý gặp mặt thì có thể thế nào được đây? Bây giờ, cô ấy đã là phạm nhân ngồi tù mà Yến Hứa Quy vẫn là thiếu gia thứ hai của nhà họ Yến giàu có bậc nhất.
Hai người bọn họ đã sớm không còn đi chung đường nữa rồi.
Huống chi, cô ấy thật sự đã sửa lại cuộc đời của rất nhiều người, phải gánh chịu hậu quả như bây giờ là do cô ấy đáng đời.
“Anh biết em đang lo lắng điều gì.” Ánh mắt của Yến Hứa Quy sáng ngời: “Chỉ mấy năm mà thôi, anh sẽ chờ em, nhất định sẽ chờ!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT