Những chứng cứ này khiến cho Vu Đồng Thu thấy buồn nôn: “Vì sao cô ta lại làm như vậy? Bình thường em cũng đối xử với cô ta không tệ mà.”

Hình Lan hừ lạnh một tiếng: “Cô ta nói rằng có người trong gia đình bị bệnh nên kinh tế tương đối khó khăn.”

“Lúc đó, cô ta còn dùng đạo đức để chèn ép chị, nói rằng mấy thứ này với chúng ta chỉ là rác rưởi mà thôi, nhưng chúng nó lại có thể giúp cải thiện cuộc sống của gia đình bọn họ. Quả thật khiến chị tức chết rồi! Chờ sau khi chuyện này kết thúc thì chị nhất định sẽ kiện cô ta ra tòa!”

Nói xong, cô ấy lại nói với Cố Chi Tang đang phơi nắng gần ban công: “Cô Cố, tôi đã điều tra được thông tin chi tiết của Tôn Thắng kia. Cha của anh ta là tổng giám đốc của một công ty bất động sản quốc tế ở thành phố Dung.”

“Bốn tháng trước, anh ta đã tham gia một cuộc đua xe và gặp tai nạn. Xe của anh ta đã rơi xuống sườn núi và dập nát cả người lẫn xe. Con quỷ kia chắc hẳn chính là anh ta.”

Cố Chi Tang “ừ” một tiếng, sau đó lười biếng mở to hai mắt ra, một tờ giấy màu đỏ to bằng ngón tay cái đang nằm sấp trên vai của cô cũng ngẩng đầu lên theo.

Bên trong tờ giấy đó chính là hồn phách của Bành Xảo Nguyên.

Cô nhìn về phía khuôn mặt của Vu Đồng Thu, sau đó nói: “Chờ thêm một chút, chắc hẳn chỉ cần đến ngày mai hoặc ngày kia là được rồi.”

Nếu để cho các tay săn ảnh nhìn thấy khuôn mặt của Vu Đồng Thu bây giờ thì bọn họ sẽ cực kỳ hoảng sợ phát hiện ra, một ảnh hậu từng nổi tiếng với vẻ đẹp trong trẻo lạnh lùng mà bây giờ lại gãy hàm, mũi sụp, hoàn toàn thay đổi thành một người khác!

Trong một phòng trang điểm của một studio chụp ảnh cho tạp chí nào đó, sau khi được nghỉ ngơi, một diễn viên nữ đang uống hai ngụm nước thì chợt nghe thấy người quản lý của mình đang lướt tin tức trên điện thoại và lẩm bẩm cảm thán:

“Lần này, Vu Đồng Thu chắc hẳn sẽ thật sự ngã xuống rồi. Chị thấy có ít nhất hai đến ba nhà cùng hợp tác bôi xấu cô ấy. Bộ phim của đạo diễn Liễu thật sự có khả năng thành công rất cao nên cũng có khá nhiều người nhìn chằm chằm, muốn kéo cô ấy xuống.”

“Nhưng mà, quả thật cô ấy cũng không còn trẻ nữa, khuôn mặt hai mươi bảy tuổi thì làm sao có thể tươi trẻ bằng các nghệ sĩ mới vào nghề được. Già rồi thì khuôn mặt bị xuống cấp cũng là chuyện bình thường.”

Vu Phong Thanh nghe lời nói này thì cũng có chút không thoải mái: “Chị đừng nói như vậy.”

Người quản lý: “Được, được, được, không nói nữa. Chị thiếu chút nữa quên mất rằng cô ấy là thần tượng của Thanh Thanh nhà chúng ta.”

“Thật ra, trong giới giải trí này thì làm gì có ai không xây dựng hình tượng chứ, làm gì có bạn bè hay thầy trò thật sự đâu. Tất cả đều là diễn trò trước ống kính khi gặp nhau mà thôi. Cũng chỉ có em quá hồn nhiên và tốt bụng như vậy!”

“Đúng rồi, không phải em cũng rất thích kịch bản của {Phù Hải Truyện}, còn rất hâm mộ đạo diễn Liễu hay sao? Bây giờ trong giới giải trí đều đang đồn rằng, có thể bộ phim này sẽ tuyển lại diễn viên đấy.”

Người quản lý thản nhiên nói: “Nếu Vu Đồng Thu không diễn được thì em cũng đi thử vai đi. Đừng để người khác chiếm của hời.”

“Dù sao, nếu là Cẩm Lý nhỏ - Phong Thanh của chúng ta thì chắc chắn sẽ được nữ thần may mắn chiếu cố thôi.”

Câu nói này cũng không phải là đùa giỡn mà là suy nghĩ thật lòng của người quản lý kia. Có nổi tiếng được trong giới giải trí hay không thì cũng là một chuyện khá huyền học.

Và Vu Phong Thanh là một trong những nghệ sĩ mà cô ấy quản lý có sự nghiệp thuận buồm xuôi gió nhất. Tài nguyên chất lượng tốt luôn không ngừng tự tìm đến Vu Phong Thanh.

Hơn nữa, cô ấy cũng có chút tâm tư riêng. Vu Phong Thanh từ lúc xuất hiện trong chương trình tuyển chọn đến giờ đều bị gán cho biệt danh “Tiểu Đồng Thu”.

Nếu lần này, Vu Phong Thanh có thể lấy được vai nữ chính của “Phù Hải Truyện” thì sẽ có thể hoàn toàn giẫm lên Vu Đồng Thu để bay cao hơn!

Vu Phong Thanh sửng sốt một lúc, sau đó cô ấy có hơi do dự: “Chuyện này không tốt lắm đâu…”

Thật ra, cô ấy cũng đã sớm nhận thức được chuyện bản thân khá may mắn, là một “Cẩm Lý chốn nhân gian” nổi tiếng trong giới giải trí.

Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần cô ấy muốn điều gì thì cuối cùng đều có thể có được. Những người mà cô ấy thích đều sẽ gặp nhiều may mắn hơn, và những người bắt nạt cô ấy sẽ gặp phải gặp xui xẻo.

Tất cả người thân và bạn tốt ở bên cạnh đều nói rằng cô ấy chính là “Cẩm Lý chuyển thế”. Và khi cô ấy bước chân vào giới giải trí thì vận may đó cũng giúp cho sự nghiệp của cô ấy phát triển thuận lợi.

Người quản lý bắt đầu khuyên nhủ: “Không phải em đã nói rằng muốn trau dồi thêm khả năng diễn xuất sao? Đạo diễn Liễu chính là một đạo diễn cấp quốc tế, ngay cả những diễn viên phụ trong đoàn làm phim cũng đều là phái thực lực đấy.”

Cuối cùng, Vu Phong Thanh vẫn gật đầu: “Vậy trong mấy ngày nữa, em sẽ tập trung đọc kịch bản.”



 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play