Trái lại, Vu Đồng Thu cũng giật mình một lúc, sau đó cười khổ một tiếng: “Tôi cũng không thể hiểu được. Bởi vì từ ba năm trước, tôi đã không còn mơ thấy người đàn ông kia vào buổi tối nữa…”
“Cảnh tượng trong mơ của tôi đã biến thành một khung cảnh khác. Vào đêm khuya, trên một tòa nhà cao tầng, tôi có thể đứng trên cao và nhìn xuống dưới. Từ xa, tôi nhìn thấy một cô gái đang nằm trong vũng máu. Vẻ mặt của cô ấy cực kỳ vặn vẹo, đôi mắt mở to màu đỏ tươi…”
Mỗi khi thức dậy thì cô ấy hoàn toàn không dám mở mắt ra. Bởi vì cô ấy có thể cảm nhận được có một thứ gì đó đang đè nặng bên trên cô ấy, khiến cho cô ấy không thể thở nổi.
Sự tra tấn từng giờ từng phút như vậy khiến cho Vu Đồng Thu càng ngày càng tiều tụy. Cô ấy cũng đã thử thay đổi chỗ ở vài lần nhưng đều vô ích. Thân thể và tinh thần của cô ấy đang ở gần bờ vực sụp đổ rồi.
Cuối cùng, trong một cảnh quay cưỡi ngựa vào ngày hôm qua, cô ấy đã nhìn thấy đôi mắt đỏ như máu, tràn đầy oán hận kia ở trong đám đông.
Vì vậy, cô ấy đã hoảng loạn trong một khoảnh khắc và sau đó bị một lực lượng cực kỳ mạnh mẽ kéo xuống, ngã khỏi ngựa.
Nếu không phải có nhân viên ở đó kịp thời khống chế con ngựa thì cô ấy đã bị con ngựa giẫm đạp nát nhừ rồi.
Giọng nói của Vu Đồng Thu hơi nghẹn ngào: “Bây giờ, tôi cũng không biết bản thân mình nhìn thấy cái gì là thật, cái gì là giả nữa.”
“Thật ra, chuyện rất đơn giản mà. Những quỷ hồn mà cô nhìn thấy kia không phải là cùng một con đâu.”
Vu Đồng Thu, chị Hình: “?!!”
Cố Chi Tang trầm ngâm một lúc rồi nói: “Tình huống cụ thể thì tôi đã hiểu rõ rồi. Trước tiên, chúng ta nói đến con Lệ Quỷ Áo Đỏ vừa chạy trốn kia đã. Nó thật sự là đến báo thù, nhưng đối tượng trả thù của nó không phải là cô mà là {Mệnh Cách} của cô.”
Vu Đồng Thu mờ mịt nhìn cô, sau khi nghe được lời nói tiếp theo của Cố Chi Tang thì con ngươi trong mắt của cô ấy co rụt lại, toàn thân căng thẳng run rẩy.
“Chẳng lẽ cô không nhận ra rằng khuôn mặt của mình đang thay đổi sao?”
“Tôi…” Vu Đồng Thu thấy cổ họng của mình khô khốc.
Thật ra gần đây, khi soi gương và nhìn vào khuôn mặt của mình thì cô ấy cũng cảm thấy có chút kỳ lạ. Nhưng cô ấy cũng không nghĩ nhiều, còn tưởng rằng bởi vì thời gian gần đây không nghỉ ngơi đầy đủ nên sắc mặt và làn da bị xấu đi.
Chị Hình cũng có cảm giác như vậy: “Hình như, tinh thần con bé có chút không phấn chấn lắm, khuôn mặt con bé có vấn đề gì sao?”
Cố Chi Tang hơi cúi người xuống, đầu ngón tay trắng nõn hơi nâng chiếc cằm gầy gò của Vu Đồng Thu lên.
Khi đến gần Vu Đồng Thu thì cô có thể ngửi thấy một mùi hương của thảo mộc và gỗ đàn hương thoang thoảng trên người cô ấy. Mùi hương này rất dễ chịu và khiến người khác cảm thấy thoải mái.
Đôi mắt của Cố Chi Tang là một đôi mắt phượng hơi nhếch lên nhưng lại không hề quyến rũ theo cách dung tục. Cho dù cô chỉ đang lười biếng rũ mắt xuống thì vẫn cực kỳ xinh đẹp, đặc biệt thu hút ánh nhìn của người đối diện.
Vu Đồng Thu đã tham gia diễn xuất nhiều cảnh phim như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên, cô ấy cảm nhận được sự quyến rũ lơ đãng của từ một người phụ nữ.
Cô ấy còn đang có chút ngượng ngùng thì ngay sau đó phát hiện ra Cố Chi Tang đang vươn lòng bàn tay ra, che đi đôi mắt và sống mũi của cô ấy.
“Chị Hình, nếu như thế này thì cô còn cảm thấy người đứng trước mắt mình là ảnh hậu Tam Kim – Vu Đồng Thu mà cô quen biết sao?”
Chị Hình gắt gao nhìn chằm chằm vào nửa khuôn mặt lộ ra sau khi Cố Chi Tang đã che bớt phần mắt và mũi. Trong lòng cô ấy hơi hoảng hốt: “Này?!”
So sánh như vậy thì cô ấy mới phát hiện ra, khuôn mặt của Vu Đồng Thu đã thay đổi nhiều như vậy.
Nhìn thoáng qua thì khuôn mặt của cô ấy vẫn như cũ. Nhưng cẩn thận quan sát tỉ mỉ hơn thì sẽ phát hiện ra, khóe môi của cô hơi chảy xệ, cằm hơi nhăn nheo, khuôn mặt cũng không còn mịn màng và săn chắc như trước…
So với nửa tháng trước thì đây quả thực như hai người khác nhau!
Cô ấy bỗng nhiên nghĩ đến hai ngày trước, khi Vu Đồng Thu tan làm, cô ấy đã bị cánh săn ảnh ngồi xổm chầu chực bên ngoài đoàn làm phim chụp lén.
Sau đó, bọn họ đăng tải bức ảnh đó lên trên mạng và mỉa mai rằng khuôn mặt của Vu Đồng Thu đã bị xuống cấp, đang có di chứng sau khi phẫu thuật thẩm mỹ lúc trước, hoặc nói rằng cô ấy đã già rồi nên không còn giữ được nhan sắc, v.v…
Tiếp theo, trên mạng bắt đầu xuất hiện một đám thủy quân dẫn đường dư luận, nói Đồng Thu không xứng đáng diễn vai nữ chính trong “Phù Hải Truyện”.
Lúc ấy, các cô chỉ nghĩ rằng, chuyện này là do bên nhà đối thủ tiêu tiền mua hot search hắt nước bẩn. Nhưng bây giờ suy nghĩ kỹ càng hơn thì bọn họ mới cảm thấy cực kỳ sợ hãi.
Đúng vậy, nếu chỉ là do nghỉ ngơi không đầy đủ thì vì sao trạng thái và ngoại hình của Vu Đồng Thu lại thay đổi đến mức kinh khủng như vậy?
Cố Chi Tang buông tay ra rồi nói: “Mệnh Cách của cô đã bị thay đổi.”