Cố Chi Tang chỉnh sửa lại vạt áo cho “Đại Vu”, giúp bà ta lau khô nước mắt trên mặt rồi nói với giọng bình thản:
“Chỉ dựa vào những gì bà đã tự tung tự tác thì bà quả thật đáng chết. Bà rơi nước mắt như này cũng chỉ vì muốn giảm bớt cảm giác tội lỗi trong lòng mình mà thôi.”
“Nhưng tôi không phải là quan tòa, cũng không cần mạng sống của bà. Bà vẫn nên giữ lại những giọt nước mắt này để sám hối khi đứng trước tòa án đi.”
Nói xong, cô đứng thẳng dậy và xoay người rời đi với vẻ mặt lạnh lùng.
“Đại Vu” ở đằng sau vẫn còn đang quỳ rạp trên mặt đất, lập tức gào thét: “Cô thấy chết mà không muốn cứu sao?! Cô…”
Trong giọng nói càng ngày càng xa dần của bà ta xen lẫn vài lời mắng chửi tục tĩu cùng với sự gào thét tuyệt vọng, nhưng Cố Chi Tang ngay cả lông mày cũng không nhíu lại chút nào.
Tầm mắt của cô nghiêng về phía bên cạnh: “Cảnh sát Cố, ông không đi bắt người và thăm dò lăng mộ mà lại đi theo tôi làm gì?”
Cố Học Xuân ho nhẹ một tiếng, dập tắt tàn thuốc rồi nói: “Chuyện lăng mộ thì tôi đã báo cáo lên cấp trên để bọn họ cử chuyên gia đến đây rồi. Tôi là một người chuyên môn đi bắt quỷ thì làm sao biết gì về chuyện lăng mộ chứ.”
“Chỉ là tôi có chút tò mò, cô Cố đã phát hiện ra quần thể lăng mộ này nằm bên dưới thôn Bà Thức như thế nào vậy?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT