Sau khi Cố Chi Tang nói ra sự thật “hiến tế sự sống cho mộ phần lộ thiên” thì trưởng thôn bà bà đã hoàn toàn sụp đổ.
Bà ta nhìn đăm đăm vào khoảng không rồi mềm nhũn ngã xuống đất, không ngừng lắc đầu lẩm bẩm nói: “Không… Không phải như thế…”
Dù có thế nào thì bà ta cũng không muốn tin tưởng rằng, tín ngưỡng mà bà ta luôn kiên định tin theo, thật ra chỉ là một trò nực cười từ đầu đến cuối, thậm chí đó còn là thủ phạm giết hại nhiều thế hệ dân làng trong thôn.
Nhưng trong đầu của bà ta lại vô thức nhớ đến tất cả những chi tiết mà bà ta đã bỏ qua trong quá khứ.
Ví dụ như, trong thôn không có nhiều trẻ sơ sinh, bình thường bọn họ sẽ đợi đến khi có đủ ba đứa trẻ trở lên thì mới bắt đầu tổ chức một lần nghi thức cầu phúc.
Có đôi khi, trong một buổi lễ cầu phúc sẽ có một đứa trẻ mới sinh ra được vài ngày lại làm lễ cùng với những đứa trẻ đã được một hoặc hai tuổi.
Trước khi tổ chức nghi thức cầu phúc, những đứa trẻ lớn hơn kia đều có thể ăn, có thể ngủ, khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa, không hề khám ra bất cứ bệnh tật gì.
Vậy mà, sau khi tham gia nghi lễ cầu phúc được vài năm thì sức khỏe của mấy đứa trẻ đó càng ngày càng kém.
Bà ta và những người dân trong thôn chưa bao giờ nghi ngờ rằng nghi lễ cầu phúc có vấn đề. Bởi vì, đó là truyền thống được truyền lại qua nhiều đời tổ tông của bọn họ, mỗi người bọn họ đều sẽ tham gia nghi lễ này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT