Hôm nay Cố Nhiễm không trang điểm.
Không phải cô không muốn trang điểm trước khi lên sóng, con gái ai không muốn tô son điểm phấn để càng xinh đẹp hơn chứ, mà vì tất cả mỹ phẩm và đồ dưỡng da đều bị cô ném bỏ lại dinh thự Nam Thần rồi. Quý Thời Dục cũng cay nghiệt đến mức dừng thẻ tín dụng của cô luôn. Cô không vì tiền, cũng không muốn trước khi đi còn rẻ rúng đến nỗi phải vét sạch đồ đạc để anh ta cười nhạo cô thấp kém.
Bây giờ thứ được trang điểm duy nhất trên mặt cô chính là môi, thoa chút son môi bình dân để tăng thêm khí sắc thôi.
Kính lọc của phát sóng Vuốt Mèo rất hiệu quả, khi gỡ bộ lọc và muốn sử dụng máy ảnh gốc thì đó cũng là bản HD có lương tâm nghề nghiệp.
Cố Nhiễm tắt kính lọc rồi đứng dậy ghé sát vào trước điện thoại di động. Sau khi xác nhận đã tắt hết, cô lại ngồi xuống ghế và nhìn vào ống kính.
Trong màn ảnh là gương mặt HD nguyên bản của cô, không photoshop và không kính lọc.
Cố Nhiễm cười như trút được gánh nặng trước ống kính.
Bây giờ chắc sẽ không còn ai nói cô là tay chuyên giả gái nữa nhỉ.
Hơn nữa cô không lừa ai mà, cô thật sự... trông rất xinh đẹp.
Cố Nhiễm vô thức nhìn bình luận đang cuộn lên dưới màn hình.
Sao có vẻ nó chẳng động đậy nữa rồi vậy?
Người đâu hết rồi?
Cô lại nhìn sang số người online bên góc phải phía trên.
Người vẫn còn đây mà, tại sao không nói gì hết thế?
Nghĩ điện thoại di động của mình đứng hình rồi, Cố Nhiễm dẩu môi chu miệng, giơ tay nâng cằm lên, nhìn chăm chú vào màn ảnh và chờ đợi điện thoại hoạt động lại.
Cùng lúc đó, ngay khi tất cả người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đang mặt mày hớn hở chờ lột trần gã đàn ông cao to chuyên gãi chân cải trang thành nữ streamer xinh đẹp đi lừa tiền sau “Lolita siêu ngọt”, thì chợt thấy đấy là một cô gái cực xinh tươi đang chán nản chống cằm và nhìn thẳng vào mắt bạn qua màn ảnh.
Khoảnh khắc đó cực kỳ giống mấy pha quay chậm trong các bộ phim văn nghệ được đạo diễn cố ý kéo dài.
Và trong giây phút khi đồng tử của cô chạm vào mắt bạn qua màn hình, gần như khiến người ta quên cả thở.
Cố Nhiễm thấy hiệu ứng của phòng phát sóng trực tiếp còn hoạt động, bèn nghĩ điện thoại mình không bị đơ. Nhưng nhác thấy không có ai đăng bình luận, Meo Meo Moe đối diện cũng đột nhiên chẳng nói gì, thế nên cô hoài nghi những người này đang bắt tay nhau chỉnh cô.
Cố Nhiễm thử hỏi dò: “Mọi người còn ở đây không ạ?”
“Có ai không ạ?”
Giọng nói ấy không hề khác gì với lúc hát ca khúc ngọt ngào kia, hệt như một ly nước cam sủi bọt có lượng đường vượt tiêu chuẩn, ai nghe được sẽ cầm lòng không đậu phải cong môi cười ngọt.
Cuối cùng mọi người mới hoàn hồn kèm theo khóe môi đang mỉm cười, đoạn nhìn vào màn hình điện thoại.
PK kết nối giữa “Meo Meo Moe” và “Người đẹp số một Vuốt Mèo” vẫn đang diễn ra. Màn ảnh bên trái là người đẹp số một Vuốt Mèo vừa gỡ kính lọc, còn màn ảnh bên phải là nữ thần Meo Meo Moe được toàn thể người dùng Vuốt Mèo công nhận.
So ra quả thật có hơi tàn nhẫn.
Không phải Meo Meo Moe xấu xí. Mắt to, mũi cao và môi anh đào, phong cách búp bê lai Tây của cô ta thật sự hợp gu rất nhiều trạch nam. Thế nhưng, khi so sánh với cô gái bên cạnh này, mọi người mới cảm nhận được thế nào là hạ giá áp đảo.
Trong ống kính máy ảnh gốc, cô thậm chí không mảy may dùng tí phấn trang điểm nào. Vẻ đẹp của một mỹ nhân và sự ngọt ngào xinh xắn của thiếu nữ trung hoà vừa đủ trên gương mặt cô. Đôi môi nhỏ xinh căng mọng càng làm tăng thêm sự thu hút và ngây thơ khó cưỡng, đến nỗi không cần phán xét, họ phải cứng rắn công nhận rằng “Nữ thần số một Vuốt Mèo” Meo Meo Moe ngây thơ và quyến rũ chém thẳng nam, chợt trở thành một sản phẩm công nghệ hoá của hồng xà tinh mất rồi.
Lúc này, sau khi người trong màn hình hỏi vài câu “Có ai không ạ”, nhìn vào màn ảnh ống kính vừa được gỡ kính lọc và có thể thấy rõ từng sợi lông mi kia, mọi người mới chợt phản ứng lại.
Mọi người: Điên mất.
Không phải là tay chuyên giả gái, không phải là Như Hoa. Từ khi phát sóng đến giờ, cô chưa từng dối trá một chữ nào. Nếu phải nói cô bịa đặt, vậy hẳn nhiên là câu “Thật ra tôi trông cũng đẹp lắm á” đó.
Bởi đây chẳng phải là đẹp lắm, mà rõ là quá đẹp rồi!
Tiên sư nó đấy không phải đang phạm tội lừa gạt người ta hả! Đây trăm phần trăm là đốt cháy tâm hồn thiếu nữ đó!
Sau một chốc hốt hoảng vì kính lọc được gỡ bỏ, cửa sổ bình luận bắt đầu nhảy lên với tốc độ nhanh nhất, các cửa sổ bình luận lặp lại nhiều nhất được hệ thống tự động nhận diện và làm nổi bật lên.
[A a a a tôi điên mất thôi.]
[Nhiễm Nhiễm hả? Em là Nhiễm Nhiễm đúng không? ]
[Nhiễm Nhiễm, anh có lỗi với em lắm lắm. Anh sai rồi, bây giờ anh sẽ tự sát tạ tội ngay đây.]
[Ôi chỉ cần là ánh mắt này, không chịu nổi nữa, em ơi hốt anh đi.]
[Đậu… xem livestream nhiều năm vậy rồi, lần đầu tiên thấy streamer chẳng những dám không bật beauty* mà còn không thèm trang điểm khi lên ống kính nữa má!]
*Beauty: chức năng làm đẹp tự động
[Thành tâm xin lỗi streamer, trước đây tui sai quá sai rồi.]
[Là thằng nào hôm qua mắng em ấy mặt dày tự xưng là “Người đẹp số một Vuốt Mèo” đấy hử? Em ấy đứng thứ hai, thì mấy cha đi kiếm một đứa dám đứng thứ nhất tôi xem nào?]
[Người đẹp số một đúng là người đẹp số một! Hôm nay dù Thiên Hoàng lão tử có tới thì em vẫn là người đẹp số một!]
[Đây có thật là nhan sắc mà giới streamer có thể có được không?]
...
Khung bình luận cuộn lên đến mức người đọc hoa cả mắt, Cố Nhiễm không kịp dõi theo tốc độ bình luận, song cô nhìn thấy toàn là khen lời mình.
Thời gian trừng phạt PK kết thúc, Meo Meo Moe đối diện không màng chào hỏi đã thoát ra mất tăm. Lần đầu tiên sau gần hai năm phát sóng trực tiếp, người luôn tự tạo ra phong cách lương thiện và lễ phép trong phòng phát sóng trực tiếp như cô ta phải mất hết khống chế, thẳng thừng ngắt kết nối thế này.
Cố Nhiễm thấy số người xem phát sóng trực tiếp ở góc trên bên phải tăng vọt.
Cô thở phào một hơi: “Cảm ơn mọi người.”
Sự kinh ngạc qua đi, nhìn gương mặt HD không góc chết trên màn hình, mọi người tự dưng bắt đầu nổi giận vì tủi hờn.
Dạo này có gã lực lưỡng bươi móc chân giả làm Lolita hệ đáng yêu mở phát sóng trực tiếp đã đành, thế mà còn có người đẹp trời sinh mở phát sóng trực tiếp bằng cách sử dụng kính lọc sắc mười tám cấp, thứ vốn là một sự sỉ nhục với vẻ đẹp của cô ấy?
Lại chịu một cú lừa đau điếng.
Quả nhiên, con gái càng xinh đẹp thì càng dễ lừa người.
Bình luận: [Em thế này tại sao livestream còn phải bật filter mười tám cấp thế hả!]
[Đùa với đám bọ nhà bọn anh vui lắm sao? Tại sao ai ai cũng muốn giỡn hớt với bọn bọ nhà chúng tôi vậy hả!]
[Thật sự không có một tí tẹo tin tưởng nào giữa người với người ư.]
[Không ngờ ở ngoài đời bị con gái lường gạt, xem livestream lại bị nữ streamer lường gạt, khóc.]
[Anh... Đúng ra anh phải mắng em đó, nhưng thấy mặt em rồi, anh cố nhịn xuống đấy nhá, má!]
[Anh cũng vậy, không nỡ chửi ẻm, mẹ kiếp]
[Anh cho em biết lần này anh sẽ tha lỗi cho em! Em đừng có mà chảnh choẹ quá nhá! Lần sau em mà còn giỡn vậy, coi chừng anh quỳ xin em đấy!]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.]
Thấy những người trong bình luận nói với cô những câu ít tàn nhẫn nhất bằng giọng điệu vô cùng hung ác, Cố Nhiễm nghĩ mình nên giải thích với họ về vấn đề bật lọc kính này.
Cố Nhiễm: “Vì lần đầu tiên em mở livestream nên hơi nhát người và căng thẳng lắm, bởi vậy em mới filter ạ.”
Cô cúi thấp đầu nhận lỗi: “Xin lỗi mọi người.”
Bình luận: [Được mà, được mà, bọn anh sẽ tha lỗi cho em mà.]
[Bé ơi mau ngẩng đầu lên đi!]
[Sao có mấy ông bặm trợn thế hả! Bé cưng Nhiễm Nhiễm đã xin lỗi mấy ông rồi còn đòi hỏi gì nữa!]
[Hic hic hic trên thế giới này có ai nhẫn tâm từ chối lời xin lỗi của bé cưng đâu chứ.]
[Tại sao góc nào cũng đẹp hết vậy trời.]
Cố Nhiễm xin lỗi xong, ngẩng đầu lên, toan tán gẫu tiếp hoặc hát bài gì đó, đột nhiên cô nghiêng đầu nhìn xuống chân bàn và thoáng thấy một con gián đang lẹ làng bò qua.
Cô lập tức đứng dậy, vừa vội nói một câu với phòng phát sóng trực tiếp “Mọi người đợi em một lát nha”. Sau đó cô quơ lấy thuốc xịt côn trùng ông chủ cho mình, đoạn chạy tới chỗ con gián kia và xịt thật mạnh.
Nửa phút sau, con gián ngay đơ nằm chết lềnh bà lềnh bềnh dưới đất.
Cố Nhiễm để thuốc xịt côn trùng xuống, dùng khăn giấy gói xác con gián lại và nhặt lên ném vào thùng rác.
Ngay khi mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp chưa kịp hồi hồn, chỉ thấy streamer vội vã bỏ lại câu “Mọi người đợi em một lát”, rồi họ không thấy tăm hơi người đâu nữa.
Bình luận: [Ẻm đâu???]
[Đều tại có vài người mấy ông hùng hổ hăm doạ quá mà! Bé cưng đã nói xin lỗi còn không hài lòng, bây giờ làm cô ấy tức giận bỏ đi rồi!]
[Em ơi đi đâu vậy, mau xuất hiện đi i i i i]
Sau khi Cố Nhiễm rời đi, phòng phát sóng trực tiếp hò hét loạn cả lên, thậm chí còn có ẩu đả và dỗ dành cô về. Mọi người vốn đang say sưa bình luận, dần dần họ bỗng chú ý đến màn hình hiện đang trống.
Từ lúc Cố Nhiễm bỏ khỏi ống kính, phông nền phát sóng phía sau cô được lộ ra.
Bức rèm chín cong mười tám khúc bởi hiệu ứng làm đẹp mười tám cấp ngày hôm qua đã được khôi phục lại diện mạo vốn có. Rèm cửa sổ màu vàng gợi cảm giác rất cũ kỹ, đôi chỗ còn bị thủng vài lỗ lớn.
Mọi người thấy được bài trí và hoàn cảnh trong phòng của streamer.
Mấy đồ gia dụng đơn sơ đã loang lổ và bong tróc nước sơn. Đèn bàn chỉ có bóng chứ không có chụp đèn. Giấy dán tường bị phủ một lớp ẩm mốc xanh lục, từ hình thức và kiểu dáng thì đây chắc hẳn là một quán trọ.
Hơn nữa còn là kiểu quán trọ có cấp bậc thấp kém nhất.
Phông nền nhà của các nữ streamer khác trong khu nhan sắc đều ấm cúng và đẹp đẽ, còn cô streamer này lại đang ở một nơi như thế sao?
Một phút sau, Cố Nhiễm quay lại, đoạn sửa sang váy áo và ngồi xuống trước điện thoại di động.
“Ngại quá.” Cố Nhiễm thấy trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn còn người đợi mình: “Vừa rồi có chuyện nên em phải hoãn lại một chút.”
“Có con gián đột nhiên chạy ngang trước mắt em, em lấy bình xịt xịt chết nó rồi.”
Cô nói nghe rất ngượng ngùng: “Em hơi nhát gan, không dám dùng chân đạp thẳng luôn.”
Mọi người: ???
Người đẹp không chỉ ở nơi thế này, mà còn biến mất hai phút để đi giết gián?
Cố Nhiễm cúi đầu đọc quy trình phát sóng trực tiếp mình đã ghi lại từ trước, rồi nói tiếp: “Giờ em sẽ hát cho mọi người nghe một bài được không.”
“Nếu mọi người cảm thấy thích, có thể... ừm...”
Cố Nhiễm nhớ tới hôm qua mình buông lời khoác lác không biết ngượng miệng, gì mà “Ống pháo hoa” sẽ đứng lên để lộ người, “Bảo vệ tình yêu” sẽ tắt hai lớp filter, “Pháo hoa lãng mạn” em sẽ tắt bốn lớp filter... “Lễ hội carnival thế giới” sẽ tắt hết beauty.
Kết quả cô không nhận được một món nào, đã vậy còn bị treo lên diễn đàn cho người ta mặc sức cười nhạo. Họ bảo cô mơ mộng hão huyền, tự mình đa tình, cái dáng điệu này mà dám can đảm kêu gọi người ta tặng quà cho mình, bản thân là một kẻ dối trá và nghĩ người đang xem phát sóng trực tiếp là những thằng ngốc hay sao.
Cố Nhiễm gãi tai và nhìn phòng phát sóng trực tiếp của mình, rồi mở thanh món quà có giá tiền thấp nhất, một tệ hai tệ là có thể tặng được. Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cô lấy hết dũng khí nói ra nửa câu sau: “Mọi người có thể tiện tay donate chút ít... quà nho nhỏ không ạ?”
Cô tỏ vẻ đáng thương cùng với đôi chút chờ mong: “Kẹo que là được, hoa hồng cũng được, một bó hoa tươi thì quá tốt luôn ạ!”
...
Ban đêm, trụ sở Tín Bác, đèn trong văn phòng tổng giám đốc vẫn đang sáng.
Bên tay Quý Thời Dục là một ly cà phê đen đã nguội tanh.
Thư ký gõ cửa vào, đổi ly cà phê lạnh ngắt đó thành một ly mới pha bằng động tác rất nhẹ.
Quý Thời Dục ngước lên khỏi màn hình. Thấy lớp trang điểm trên mặt thư ký đã hơi phai, anh cất giọng: “Tan việc đi.”
“Dạ?” Thư ký sửng sốt, sau đó lập tức gật đầu: “Vâng, cảm ơn tổng giám đốc Quý.”
Quý Thời Dục: “Gọi Từ Huy vào đây.”
Thư ký: “Vâng.”
Rất nhanh, Từ Huy đi vào văn phòng.
Thấy Quý Thời Dục nhăn ấn đường lại, anh ta bèn nói: “Người giúp việc bên biệt thự Nam Thần vừa báo lại, cô Cố... vẫn chưa về ạ.”
Tay người đàn ông đang đặt trên bàn làm việc, sau khi anh nghe xong, đốt tay thon dài khẽ ấn mạnh.
Từ Huy hỏi ướm: “Tổng giám đốc Quý, vậy thẻ...”
Quý Thời Dục hít một hơi nặng nề, cuối cùng sự lạnh lùng lại khôi phục trong mắt.
Có lẽ do tăng ca liên tục mấy ngày liền nên chất giọng hơi thấp, anh nói: “Dừng tiếp đi.”
Từ Huy ra chiều lúng túng, không biết rốt cuộc mình có nên chuyển lại cặn kẽ câu “Cô ấy sẽ không bao giờ trở về nữa đâu.” mà Cố Nhiễm nói qua điện thoại cho người đàn ông trước mắt này không.
Cuối cùng, Từ Huy đoan quyết gật đầu: “Vâng.”
Từ Huy quay người đi khỏi.
Trong văn phòng yên tĩnh đến quạnh quẽ.
Nhìn bóng đêm dày đặc ngoài cửa sổ, Quý Thời Dục nhắm mắt lại.
Trước mắt anh xuất hiện cảnh tượng trong văn phòng hôm đó, Cố Nhiễm bỏ lại một câu cay nghiệt rồi khóc lóc chạy đi.
Ấn đường anh giật nhẹ. Anh dằn xuống cơn hốt hoảng mỗi khi nhớ lại cảnh này, lòng lại càng thêm bất định nhưng không biết phải xoá bỏ làm sao.
Anh nhủ thầm anh không có lỗi trong chuyện này, tuy vậy từ đáy lòng lại đột nhiên có một âm thanh đang thủ thỉ anh đã sai, anh sai lắm rồi.
Chân mày của anh càng cau chặt hơn, sau rốt anh lại mở mắt ra, đôi mắt lấy lại vẻ tỏ tường như xưa.
Anh nghĩ Cố Nhiễm không có thẻ và không có tiền, cô chưa từng làm việc gì nên sẽ không có khả năng tự lo lấy thân, càng không ở được loại khách sạn năm sao trở xuống.
Cô ấy sẽ về thôi.