Quý Thời Dục nghe được thì kinh hãi khôn nguôi, trong phút chốc sắc mặt anh xấu vô cùng, gần như từ kẽ răng rít ra hai từ: “Cố Nhiễm!”
Cố Nhiễm không hề e sợ, tiếp tục hếch cằm, thậm chí lần này cô còn có phần khiêu khích: “Gì?”
“Tôi muốn sống với ai thì sống với người đó, muốn có con với ai thì có, chỉ cần không phạm pháp thì chẳng ai cấm cản tôi được cả, dù cho con tôi mỗi đứa một người cha khác nhau thì cũng chẳng liên quan gì đến anh hết.”
Quý Thời Dục không thể nghe thêm nữa, còn Cố Nhiễm đang say sưa nói thì đột nhiên choáng váng.
Quý Thời Dục vác cô lên, mông đằng trước đầu đằng sau, anh chẳng nói chẳng rằng, đi thẳng đến tầng hầm ga ra.
Cố Nhiễm bối rối hai giây mới phản ứng được hiện giờ đang có chuyện gì. Cô nhận ra mình bị Quý Thời Dục vác lên với sức lực như trói một con gà thì mới nổi cơn tam bành, đoạn cô quẫy đạp giãy đành đạch như cá, dồn hết sức từ khi lọt lòng đến nay, vừa đấm vừa véo vào lưng của Quý Thời Dục.
“Anh buông tôi ra! Buông tôi ra! Đồ điên, thả tôi xuống!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play