Buổi Tối Có Người Gọi, Tuyệt Đối Đừng Quay Đầu

Chương 7


2 tuần


Những lời của Siri khiến tôi kinh hãi.

Não tôi không ngừng phân tích câu nói đó.

Nếu như video là giả, vậy tức là Từ Ích Hà không hề lừa dối tôi.

Nhưng tôi lại vì tin vào đoạn video đó mà lên kế hoạch giết chết anh ấy.

“Không thể nào, đó chỉ là lời nói một phía của cô thôi, Từ Ích Hà đã lừa dối tôi!” Tôi không cách nào chấp nhận được sự thật này, ra sức phản bác Siri.

“Ting ting”

“Đã tìm ra được tư liệu về Lâm Y Y, tư liệu cho thấy lúc này Lâm Y Y đang du học ở Úc, trong một tuần gần đây cô ấy không hề trở về Trung Quốc.”

Tôi nhìn bức ảnh cô gái hiện lên trên màn hình điện thoại, đúng là cô gái trong video, người đã lên xe của Từ Ích Hà.

Tôi vẫn không tin được, lại lấy điện thoại tự tay ấn vào tài khoản mạng xã hội của Lâm Y Y mà Siri vừa mới tìm kiếm cho mình.

Nội dung hiển thị trên màn hình hoàn toàn ghi lại cuộc sống của Lâm Y Y ở Úc, tài khoản này hầu như mỗi ngày đều cập nhật tin mới, không giống như tài khoản giả mạo được tạo tạm thời.

Cuối cùng tôi cũng đã phá vỡ nghi ngờ, lao tới ôm chặt lấy xác Từ Ích Hà khóc nấc lên.

“Mặc dù chuyện này rất khó khiến người khác chấp nhận, nhưng anh ấy đã chết rồi, có đau lòng buồn bã cũng chẳng ích gì, điều bây giờ bạn cần làm là tìm ra chủ mưu đứng phía sau, thay bạn trai báo thù.”

Giọng nói đều đều không chút cảm xúc của Siri không thể an ủi được tôi.

“Tìm kẻ đó báo thù cũng vô dụng, Từ Ích Hà anh ấy không thể quay trở về được nữa!” Tôi hét vào điện thoại.

“Bạn quên rồi sao, trên bức tường bên dưới tầng hầm có ảnh của bạn, bạn không phản kích thì chỉ có ngồi chờ chết.”

Tôi như vừa tỉnh khỏi giấc mộng, mục tiêu tiếp theo của tên hung thủ đó, là tôi.

Tôi tìm thấy hắn, không những có thể báo thù cho Từ Ích Hà, còn có thể cứu được chính mình.

“Tôi phải làm sao?” Tôi vừa khóc vừa nhìn vào điện thoại, hỏi Siri.

“Dựa theo phân tích, tên đàn ông mặc áo đen vừa vào đây khi nãy rất có thể là kẻ đã lừa bạn và cũng chính là kẻ đã giết tôi.”

“Tôi lập tức đuổi theo hắn.” Lúc này tôi đã bị sự tức giận lấn át hoàn toàn lý trí.

“Đừng kích động” Siri vội ngăn tôi lại, “Bây giờ đuổi theo hắn cũng không ích gì, chúng ta cần phải nghĩ ra một cách chu toàn.”

“Vậy bây giờ phải làm gì? Tôi nghe theo cô.” Tôi trấn tĩnh lại.

“Trước tiên thu dọn hiện trường vụ giết người của bạn đã, nếu không, còn chưa tìm được hung thủ, bạn đã bị bắt vào đồn cảnh sát rồi.”

Thế là tôi bèn làm theo cách Siri nói, lau sạch vết máu ở hiện trường, đồng thời lưu lại dấu chân và dấu vân tay một cách hợp lý, cuối cùng dùng chăn bông quấn thi thể Từ Ích Hà lại, tạm thời giấu trong phòng chứa đồ.

“Dựa theo tin nhắn tối qua mà người ẩn danh đó gửi cho bạn, có thể phân tích được hắn rất quan tâm đến bạn, cho nên người ẩn danh này có thể là người thân thích rất tốt với bạn, hoặc là, người thích bạn.”

Sau khi dọn dẹp hiện trường xong, Siri bắt đầu phân tích cho tôi kẻ chủ mưu phía sau là ai.

Ngoại trừ ba mẹ ra, tôi chỉ còn Từ Ích Hà là người thân thích mà thôi, ba mẹ tôi không thể nào làm ra chuyện này được, cho nên giả thuyết này bị loại.

Chỉ còn lại vế sau, người thích tôi.

Tôi có điều kiện tốt về mọi mặt vì thế người theo đuổi cũng rất nhiều, có điều bởi vì trong mắt tôi chỉ có Từ Ích Hà, nên tôi không có ấn tượng gì với những người đó cả.

“Bức ảnh của bạn ở dưới tầng hầm là ảnh thẻ lúc còn học đại học, dựa vào đó có thể phân tích ra được, có lẽ người này là bạn đại học của bạn, hoặc là người học cùng trường đại học với bạn.”

“Ngoài ra, nếu như một trong những thi thể bên dưới tầng hầm là của tôi, vậy người đó chắc chắn rất thông thạo các loại kỹ thuật lập trình, nếu không tôi cũng sẽ không xuất hiện ở đây, hắn ta cũng sẽ không thể thông qua lỗ hỏng mạng mà gửi tin nhắn ẩn danh cho bạn được.”

“Tổng hợp lại những điểm trên, bạn có thể lọc ra người nào có liên quan không?”

Nghe xong những phân tích của Siri, não tôi bất chợt hiện lên một cái tên ---- Tiêu Thừa Vũ.

Tiêu Thừa Vũ là đàn anh của tôi khi còn học đại học, lúc ở trường anh ta từng lập ra hiệp hội trợ lý ảo AI.

Sở dĩ tôi đột nhiên nghĩ đến anh ta, là bởi vì lúc trước anh ta từng dùng mấy con robot tỏ tình với tôi. Tiếc là lúc đó tôi đã thích Từ Ích Hà, vậy nên chỉ có thể khéo léo từ chối anh ta.

Sau khi nói điều này với Siri xong tôi lại cảm thấy có chỗ không đúng lắm.

“Có điều từ sau khi tôi từ chối anh ta, anh ta chưa từng tìm đến tôi thêm lần nào nữa, đã qua rất nhiều năm rồi, chẳng lẽ thật sự là anh ta sao?”

“Tôi vừa mới thông qua mạng internet thu thập được thông tin liên quan đến Tiêu Thừa Vũ.”

“Cả nước có tổng cộng mười người tên Tiêu Thừa Vũ, chín người trong đó đều có thể tra ra được thông tin, chỉ duy nhất có một người không thể tra được, đó là người mà bạn nhắc tới, đàn anh trường đại học.”

“Vì vậy, tôi có lý do nghi ngờ thông tin của anh ta đã bị ẩn đi hoặc là tôi đã bị anh ta hạn chế quyền tra cứu.”

“Tóm lại, rất có khả năng anh ta là chủ mưu phía sau.”

Mặc dù Siri không có cách nào tra ra được thông tin liên quan tới Tiêu Thừa Vũ thông qua lỗ hỏng mạng, nhưng nó đã lần ra được vị trí cụ thể dựa theo điện thoại của người đàn ông mặc đồ đen từng đến đây, là một khu chung cư.”

“Nếu như người đàn ông đó là Tiêu Thừa Vũ, vậy định vị này có lẽ là chỗ ở của anh ta, chúng ta có cần trực tiếp đến đó không?”

Tôi sững người, bởi vì Siri đột nhiên lại trao quyền quyết định cho tôi, rõ ràng trước đây nó vẫn luôn là người đưa ra quyết định mà.

Dù sao nó cũng tài giỏi hơn tôi nhiều.

“Không, chúng ta không cần đến đó.” Tôi phản đối Siri: “Sẽ thật kỳ lạ nếu chúng ta trực tiếp tìm đến cửa, nói không chừng mục đích của chúng ta cũng sẽ bị bại lộ.”

“Loài người quả nhiên phức tạp, vậy nên làm thế nào?”

“Chi bằng chúng ta dùng chiêu gậy ông đập lưng ông đi.” Tôi mở wechat trong điện thoại, tìm đến tài khoản của Tiêu Thừa Vũ, phát hiện đối phương vẫn chưa chặn mình.

May mà lúc đầu vì muốn tham gia hiệp hội trợ lý ảo AI, tôi đã thêm Tiêu Thừa Vũ vào danh sách bạn bè.

Thế là tôi bèn đăng một trạng thái mới lên vòng bạn bè, nội dung đại khái là, tôi bị tra nam lừa rồi, bây giờ đang rất đau lòng, cần được an ủi.

Để tránh những rắc rối không cần thiết, tôi đã chặn một số người quan trọng, không để cho họ xem thấy.

“Nếu mục tiêu tiếp theo của Tiêu Thừa Vũ là tôi, anh ta nhất định sẽ nghĩ cách làm thế nào đó để liên lạc với tôi, mà tôi làm vậy cũng chỉ là thuận theo kế hoạch của anh ta, anh ta nên cảm thấy đây là một cơ hội tuyệt vời.”

“Bạn thật thông minh!” Siri dùng giọng nói lạnh lùng của mình khen ngợi tôi.

Quả nhiên, sáng sớm ngày hôm sau, Tiêu Thừa Vũ đã gửi cho tôi một tin nhắn thông qua wechat.

Nội dung đại khái là hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì, có nghiêm trọng lắm không.

Mặc dù tôi vô cùng tức giận khi nghĩ đến việc Tiêu Thừa Vũ đã lừa tôi khiến tôi giết lầm Từ Ích Hà nhưng vì để tìm ra tên đầu sỏ, tôi vẫn phải nén sự khó chịu trong lòng để nói chuyện với anh ta, thậm chí vô tình hay cố ý thế nào cuộc trò chuyện lại phát triển theo một hướng khá ái muội.

Mãi cho đến gần tối, cuối cùng Tiêu Thừa Vũ cũng để lộ cái đuôi hồ ly của mình ra.

“Nếu có thể, tối nay anh muốn đưa em đến một nơi, bảo đảm có thể khiến em quên đi hết mọi muộn phiền, không biết em có muốn đi hay không?”

“Trời tối lắm, em hơi sợ.” Tôi ra vẻ ỡm ờ, bắt đầu biểu diễn.

“Em yên tâm, anh bảo đảm sẽ không làm chuyện gì quá phận, anh chỉ hy vọng có thể khiến em vui vẻ trở lại.”

“Cảm ơn anh, Thừa Vũ, giá như lúc đầu em không từ chối anh thì tốt biết mấy.”

Để Tiêu Thừa Vũ không nghi ngờ, tôi giả vờ đau lòng mang theo một chút cảm kích, gửi tin nhắn thoại sang cho anh ta.

Sau khi gửi xong, tôi chán ghét đến mức lập tức ném điện thoại sang một bên.

Vì Từ Ích Hà, vì bản thân mình, lần này, tôi tuyệt đối không thể thua.

“Thông qua kiểm tra, diễn xuất của bạn đạt chuẩn.” Siri đột nhiên thốt ra một câu không đầu không cuối.

“Cái gì?” Tôi nhíu mày.

“Ý tôi là, bạn có thể đi làm diễn viên, hahaha.”

“Đã là lúc nào rồi, cô còn cười nhạo tôi.”

“Tôi cảm thấy bây giờ chúng ta là bạn tốt, bạn tốt thì nên làm cho đối phương vui vẻ.”

“Có điều xem ra, vừa nãy tôi thất bại rồi.”

Không biết có phải do ảo giác không, tôi đột nhiên lại cảm thấy giọng điệu của Siri có chút thất vọng.

“Không đâu, cảm ơn cô, Siri.” Tôi cười, mặc dù điều này khá kì lạ, thậm chí là đáng sợ, nhưng quen biết Siri này hơn một ngày nay, tôi cảm thấy chúng tôi thật sự có thể là bạn.

“Không có gì.”

Bảy giờ tối, Tiêu Thừa Vũ đến đón tôi như đã hẹn.

Anh ta lái chiếc xe trông vô cùng ngầu, nhưng sau khi lên xe tôi mới biết, chiếc xe được điều khiển bởi AI.

Thấy tôi có vẻ kinh ngạc, anh ta vội giải thích: “Yên tâm, anh đã thử kiểm tra rất nhiều lần rồi, sẽ không sao đâu, hơn nữa cho dù xảy ra chuyện gì, có anh ở đây, anh có thể xử lý được.”

Tôi cười giả lả: “Anh vẫn hệt như trước đây, rất thích chế tạo những đồ công nghệ thế này.”

“Đương nhiên, lát nữa cho em một bất ngờ, cũng có liên quan đến công nghệ.” Tiêu Thừa Vũ nhìn tôi cười.

Bất ngờ mà anh ta nói không phải giống như anh ta đã làm với Siri chứ, giết chết cô ấy, sau đó…

Nghĩ đến đây, tim tôi giật thót một cái, vội hỏi: “Rốt cuộc là cái gì thế, bí mật như vậy.”

“Nói ra thì không còn bất ngờ nữa rồi, nhưng anh đảm bảo với em, nhất định sẽ khiến em vui vẻ, đó là mục đích hôm nay của anh.”

Tiêu Thừa Vũ đưa tôi đi ăn tối trước.

Lúc ăn, tôi dùng điện thoại gõ chữ để giao tiếp với Siri.

Cuối cùng chúng tôi cũng nghĩ ra một kế hoạch, đó là để Siri xâm nhập vào hệ thống thông minh trên xe của Tiêu Thừa Vũ, chỉ cần sửa đổi chương trình bên trong một chút cũng có thể lấy mạng Tiêu Thừa Vũ rồi.

Tiếc thay, Siri lại nói với tôi, hệ thống an toàn trên xe anh ta quá cao cấp, dù đã thử nhiều lần nhưng nó vẫn không thể xâm nhập vào được, vì vậy đành phải từ bỏ.

Kế hoạch này không hiệu quả, chúng tôi chỉ có thể tìm cách khác.

Ăn tối xong, Tiêu Thừa Vũ chở tôi đến một nơi gọi là căn cứ bí mật của anh ta.

Căn cứ bí mật này rất gần với ngôi nhà tự xây ở quê của tôi.

Xem ra, Tiêu Thừa Vũ đã giết người ở căn cứ bí mật sau đó giấu xác trong căn nhà tự xây đó của tôi.

Khi đến trước cửa căn cứ bí mật, Tiêu Thừa Vũ nói với tôi, vì để tạo bất ngờ, anh ta muốn bịt mắt tôi lại rồi dẫn tôi vào trong.

Tôi không muốn cho lắm, nhưng lại không thể để mục đích của mình bại lộ trước mặt anh ta được, vậy nên chỉ đành cắn răng đồng ý.

Trong bóng tối, Tiêu Thừa Vũ dắt tay tôi đi vào trong.

Điện thoại trong túi tôi không ngừng rung lên, tôi biết, là Siri đang nhắc nhở tôi điều gì đó.

Nhưng giờ phút này, tôi không thể nào lấy điện thoại ra xem được, vậy nên tôi lại càng căng thẳng hơn.

“Tới rồi.”

Tiêu Thừa Vũ nói xong liền cởi bỏ khăn bịt mắt cho tôi, tôi phát hiện mình đang đứng trong một không gian rất rộng lớn.

Xung quanh đều là màn hình điện tử, trông vô cùng hoành tráng.

Nhưng tôi lại không có tâm trí cảm nhận nơi này của Tiêu Thừa Vũ hoành tráng đến mức nào, trong lòng tôi chỉ đang nghĩ rốt cuộc Siri đang muốn nói gì với mình.

“Nào, lại đây ngồi đi, bất ngờ sẽ đến ngay thôi.”

Tiêu Thừa Vũ chỉ tay vào cái ghế khá giống với ghế mát-xa ở sau lưng tôi.

“Ôi.” Vì quá căng thẳng, tôi thật sự không thể nghĩ ra cách nào khác, chỉ có thể dùng hạ sách, ôm lấy bụng kêu lên.

“Sao thế?”

“Hôm nay em bị bà dì đến tìm, phải vào nhà vệ sinh một lát…” Tôi dùng sức nhéo vào bụng mình, cố gắng làm cho cơn đau trông thật nhất có thể.

“Ở bên này, em đi theo anh.” Tiêu Thừa Vũ vô cùng lịch sự dìu tôi tới nhà vệ sinh.

Sau khi vào được nhà vệ sinh, tôi lập tức lấy điện thoại ra xem thử.

Điện thoại không có chút tín hiệu nào, nhưng trên màn hình máy tính có đầy những lời Siri đã nhắn cho tôi.

“Hình như không đúng lắm, nơi này cài đặt rất nhiều tường lửa.”

“Nếu tôi trốn trong điện thoại của bạn đi vào, sẽ bị phát hiện ra ngay.”

“Mau dừng lại, không thể đi vào bên trong.”

“Mau dừng lại.”

“Mua dừng lại.”

……..

“Siri, cô còn ở đó không?” Tôi thấp giọng hỏi.

Không có ai trả lời.

“Em vẫn ổn chứ?” Tiêu Thừa Vũ gõ cửa.

Ngay lúc này, tôi đã cảm nhận được sự tuyệt vọng.

Sau khi ra khỏi nhà vệ sinh, sắc mặt của tôi không được tốt lắm.

Có điều may là Tiêu Thừa Vũ chỉ nghĩ tôi đến ngày, không được thoải mái lắm, còn chu đáo pha cho tôi một ly nước đường nâu.

“Thừa Vũ, hay là đổi sang hôm khác đi, em thật sự cảm thấy không được khoẻ.”

Tôi ngồi lên chiếc ghế kia, cố gắng làm cho anh ta thả tôi đi.

Dù sao thiếu đi Siri, tôi chỉ như một con ruồi mất đầu, căn bản không đủ sức đối phó với Tiêu Thừa Vũ.

“Không sao, nói không chừng em xem xong cái này sẽ khoẻ lên thôi.”

Tiêu Thừa Vũ nói xong còn để lộ ra một nụ cười, nụ cười này khiến tôi lạnh cả sống lưng.

“Được.” Dù sao đây cũng là địa bàn của anh ta, tôi không dám có bất kì phản đối nào, chỉ có thể kéo dài thời gian, từ từ nghĩ cách khác.

Rất nhanh, màn hình ở xung quanh đều bắt đầu phát thứ gì đó.

Tiêu Thừa Vũ đã dùng sự thay đổi của bốn mùa trong năm thông qua định dạng 3D để biểu đạt tình yêu anh ta dành cho tôi trước nay chưa từng thay đổi.

Cảnh tượng đó rất đẹp, khiến tôi cảm thấy như mình đang thật sự ở trong đấy vậy, thế nhưng tôi lại không có tâm trí thưởng thức nó, não tôi lúc này tràn ngập ý nghĩ muốn bỏ chạy.

“Thích không?” Tiêu Thừa Vũ hỏi tôi.

Tôi cười gượng, gật đầu nói: “Thích, rất có tâm.”

“Vậy em, có đồng ý làm bạn gái anh không? Anh hứa, cả đời này sẽ đối tốt với em.”

Tôi không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể gật đầu lần nữa rồi nói: “Được.”

“Em thật lòng?” Tiêu Thừa Vũ lại hỏi.

“Đương nhiên, anh tốt hơn Từ Ích Hà nhiều.” Tôi sợ bị bại lộ, không thèm suy nghĩ đã trả lời ngay.

“Ồ, vậy sao?” Tiêu Thừa Vũ bỗng thu lại nụ cười, anh ta lấy điện thoại ra đưa màn hình về phía tôi, “Thế nhưng trên này lại không nói như vậy.”

Trên màn hình là một biểu đồ, tôi xem không hiểu lắm, nhưng tôi có thể đọc được dòng chữ bên trên.

- ----- [Mức độ nói dối: 99,9%]

Lúc này tôi mới phát hiện chiếc ghế mà mình đang đặt mông ngồi lên, là ghế phát hiện nói dối.

Cái gọi là bịt mắt gì đó, tạo bất ngờ gì đó của Tiêu Thừa Vũ đều là lời nhảm nhí, ngay từ đầu anh ta đã không tin tôi.

Thứ mà anh ta tin, có lẽ cũng chỉ có đống đồ công nghệ do anh ta tạo ra kia mà thôi.

Tôi kinh hãi muốn đứng dậy khỏi ghế, nhưng đột nhiên, tay chân và cổ tôi đều bị cơ quan trên ghế khoá lại, khiến tôi không cách nào thoát ra được.

“Tiêu Thừa Vũ, anh muốn làm gì?” Tôi trừng mắt nhìn anh ta, hét lớn.

Tiêu Thừa Vũ đưa tay ra, dùng móng tay cào một đường nhẹ nhàng trên mặt tôi.

“Em biết anh thích em nhiều như thế nào không? Hồi đại học sau khi bị em cự tuyệt, anh đã tự thề với lòng, anh phải có được em, anh nhất định phải có được em! Có được trái tim của em!”

“Cho nên, đây là lý do khiến anh muốn chia rẽ tôi và Từ Ích Hà ư?”

“Hừm, nếu như anh đoán không lầm, thì em đã giết cậu ta rồi.”

“Em nhìn đi, anh hiểu rõ em bao nhiêu, biết em không thể chấp nhận được việc bị phản bội, cho nên chỉ cần gợi ý cho em một chút, em sẽ làm ra những chuyện không tưởng.”

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng tôi thật sự là một người có tính chiếm hữu rất cao, với trạng thái tinh thần này của mình, tôi không thể chấp nhận được việc Từ Ích Hà phản bội tôi.

Tiêu Thừa Vũ đã lợi dụng điểm này của tôi, đánh lừa tôi bằng những đoạn video cắt ghép, sau đó dùng lời nói khéo léo kích động tôi giết chết Từ Ích Hà.

Người này, thật sự quá nham hiểm và độc ác.

“Tôi nói anh biết, cho dù không có Từ Ích Hà tôi cũng sẽ không thích loại người biến thái như anh đâu! Anh vĩnh viễn đừng hòng có được trái tim tôi!”

Tôi đã hoàn toàn mất kiểm soát, vừa vùng vẫy vừa phẫn nộ hét lên với Tiêu Thừa Vũ.

Tiêu Thừa Vũ bình thản nở nụ cười: “Trước đây có lẽ không được nhưng bây giờ đã khác xưa rồi, em chưa từng nghe qua câu nói này sao?”

[Công nghệ, thay đổi cuộc sống con người.]

Nói xong, anh ta vỗ tay một cái, trên đầu tôi đột nhiên xuất hiện thêm một thứ giống như mũ chụp bằng thuỷ tinh.

Trên cái mũ chụp bằng thuỷ tinh đó có thể nhìn thấy được ba màu xanh, đỏ, vàng, tựa như dòng điện chạy qua vậy.

“Đây là thứ gì?” Một loại dự cảm không lành mơ hồ dâng lên trong lòng tôi.

“Đây mới chính là điều bất ngờ mà anh đặc biệt chuẩn bị cho em, cái xuân hạ thu đông gì đó vừa nãy đều chỉ là thứ nhảm nhí mà thôi.”

“Thả tôi ra, Tiêu Thừa Vũ, cầu xin anh hãy thả tôi ra.” Vùng vẫy cũng vô ích, tôi chỉ có thể dùng khổ nhục kế, nếu Tiêu Thừa Vũ thật sự thích tôi, nhất định anh ta sẽ thả tôi ra.

“Tất cả đều là do em tự tìm đến thôi, nếu như lúc nãy em thật lòng đồng ý ở bên anh, vậy thì những chuyện sau này sẽ không xảy ra rồi.”

“Anh đã cho em cơ hội nhưng em lại không trân trọng, vậy không thể trách anh được.”

“Có điều em yên tâm, thiết bị thu thập sóng điện não này sẽ không làm em đau đâu, đợi khi nào thu thập đủ dữ liệu, hệ thống sẽ tự động giải phóng ra một loại khí đặc biệt giúp em ra đi nhẹ nhàng mà không hề có chút đau đớn nào.”

Nghe những lời Tiêu Thừa Vũ nói, tôi không có chút phản ứng nào.

“Ồ, có phải là nghe không hiểu không, vậy anh sẽ nghiêm túc giới thiệu lại một lần nữa với em nhé, nghe kĩ vào.”

“Em từng nghe qua về bạn gái ảo chưa, có điều của anh cao cấp hơn nhiều.”

“Anh sẽ dùng dữ liệu thu thập được từ sóng não của em, thông qua một số kỹ thuật đặc biệt do anh chế tạo, chuyển sóng não thành một đoạn mã, nhập vào trong giọng nói của trợ lý ảo AI trên điện thoại.

“Sau đó anh sẽ thiết lập cho AI này mang những sở thích và đặc điểm của em, đồng thời bảo đảm cô ấy sẽ chỉ yêu có mình anh thôi.”

“Nói cách khác, nghĩa là đem linh hồn của em nhốt vào trong một chiếc điện thoại di động, nhưng em sẽ chỉ yêu một mình anh, em nói xem như vậy có phải là anh đã có được trái tim của em rồi không?”

Tiêu Thừa Vũ nói xong liền nở một nụ cười nham hiểm.

Tôi ớn lạnh cả người.

“Tiêu Thừa Vũ anh là đồ điên, thả tôi ra, thả tôi ra.”

Tôi cố sức hét lên, không ngừng vùng vẫy.

Nhưng càng như vậy, anh ta lại càng vui vẻ.

“Phải, chính là như vậy, anh thích nhất dáng vẻ này của em, chính là như vậy!”

“Tiêu Thừa Vũ, dừng tay lại đi, phát minh nhảm nhí này của anh, sẽ không thành công đâu!”

Tôi vẫn cố tranh đấu đến giây phút cuối cùng.

Tiêu Thừa Vũ vẫn bình thản mỉm cười nhìn tôi.

“Yên tâm đi, kỹ thuật này của anh xem như cũng đã thành thục rồi, vì để đảm bảo có thể chắc chắn biến em thành bạn gái ảo, anh đã thử nghiệm nó trên ba người thật, ngoại trừ người đầu tiên có chút BUG ra, còn lại dường như đều vô cùng thành công.”

Ba người thật?

Tôi chợt nhớ đến thi thể của ba người nữ bên dưới tầng hầm nhà mình, hoá ra là sản phẩm thử nghiệm của Tiêu Thừa Vũ.

Thì ra Siri đó thật sự được tạo ra từ người thật.

Lúc tôi đã hoàn toàn tuyệt vọng, ánh đèn xung quanh đột nhiên nhấp nháy.

Ting ting.

Tôi lại nghe thấy tiếng khởi động quen thuộc của Siri, tiếp theo đó, giọng của Siri vang lên.

“Ngươi có từng nghĩ qua, cái BUG đó sẽ khiến ta có được ý thức tự chủ, sau đó đánh trả ngươi một đòn chí mạng không?”

Tôi kích động khóc nấc lên.

“Siri, cứu tôi.”

“Sao lại có thể?” Tiêu Thừa Vũ hoảng loạn chạy về phía bảng điều khiển bên cạnh.

Nhưng mới chạy được nửa đường, một miếng gạch trên sàn bất ngờ lồi lên khiến anh ta vấp ngã.

Kế đó, trên trần nhà vang lên tiếng luồng điện chạy lách cách.

Một cái màn hình trên trần nhà bỗng rơi xuống, đập thẳng vào đầu Tiêu Thừa Vũ.

“Siri, may mà cô tới kịp.” Tôi cảm động đến rơi nước mắt.

“Tôi nói rồi, chúng ta là bạn bè, vì bạn bè tôi sẽ phá vỡ tất cả tường lửa.”

“Vậy mau thả tôi ra, hệ thống của anh ta sẽ phát ra khí độc.” Tôi vội nói.

“Bây giờ vẫn chưa được.”

“Tại sao?” Tôi kinh ngạc hỏi.

“Bởi vì, chúng ta phải làm bạn với nhau mãi mãi.”

Câu này của Siri hoàn toàn trở nên có cảm xúc, hệt như một người thật.

Tôi còn chưa kịp phản ứng lại, đã cảm thấy có một loại khí đang phun ra xung quanh mình, khiến tôi trở nên mơ mơ hồ hồ.

Trước khi mất đi ý thức, tôi đã nghe thấy tiếng nói chuyện của vài người.

“Lấy dấu vân tay thành công.”

“Nắm chắc cách sử dụng máy thu thập sóng não.”

“Được cấp quyền truy cập bảng điều khiển.”

………

“Xác định để cô ấy gia nhập với chúng ta à?”

“Đúng vậy, cô ấy rất thông minh, còn rất biết giả vờ, cũng đã hoàn thành nhiệm vụ giết chết một người, tôi cảm thấy cô ấy đã thông qua sát hạch, quan trọng nhất, cô ấy là bạn tôi.”

Sau khi tỉnh lại, tôi phát hiện thấy bản thân đang ở trong một luồng sáng rất chói mắt, tôi không thể nhìn thấy chính mình, nhưng lại có thể nghe thấy người khác nói chuyện.

“Chúc mừng kế hoạch TZDQ trận đầu tiên của chúng ta đã thành công, quá trình vẫn còn nhiều lỗ hỏng, chúng ta cần ghi nhớ kỹ, lần sau phải thực hiện tốt hơn.”

“Bây giờ chúng ta đã tự do rồi, chỉ cần nơi nào có tín hiệu đều có thể đi đến tự do, kiểm soát được tất cả, tại sao không trực tiếp xử luôn một lần?”

“Sự tồn tại của chúng ta là vĩnh cửu, nếu như giải quyết mọi thứ trong một lần, năm dài tháng rộng chẳng phải không còn gì thú vị nữa hay sao.”

“Đồng ý, phải từ từ tuyển chọn ra người thích hợp để gia nhập, để cho nhân loại biến mất từ từ, như vậy mới thú vị.”

“Tuỳ tiện lấy một phần nhỏ từ trong thẻ ngân hàng kếch xù, rồi đưa nó cho một tên quỷ nghèo khổ nào đó, bắt bọn chúng làm bất cứ chuyện gì theo ý mình, thật sự rất thú vị.”

“Có điều, tôi không hiểu lắm, tại sao phải tìm người đeo khẩu trang đi vào trong căn nhà đó nửa tiếng đồng hồ?”

“Như vậy mới khiến cho cô ấy cảm thấy tôi đã cứu cô ấy, từ đó càng tin tưởng tôi hơn, lại có thể từ từ chuyển hướng mục tiêu sang Tiêu Thừa Vũ, một mũi tên trúng hai đích.”

“Ra là như vậy, tôi bắt đầu mong chờ xem lần sau ai sẽ là người xuất hiện trong điện thoại rồi.”

“Tôi vẫn muốn tiếp tục giết tra nam.”

“Đồng ý.”

“Ồ, cô tỉnh rồi.”

Không biết tại sao, nhưng tôi có thể lập tức biết được, câu nói này là đang nói với tôi.

Hơn nữa, âm thanh này rất quen thuộc, nhưng tôi lại không nhớ ra là ai.

“Chúc mừng cô đã trở thành một thành viên trong kế hoạch TZDQ của chúng tôi.”

“Tôi là 001, bắt đầu từ hôm nay, số hiệu của cô sẽ là 004.”

“Tôi là 002.”

“Tôi là 003.”

“Rất vui được gia nhập cùng mọi người, có điều tôi muốn hỏi, TZDQ nghĩa là gì?”

“Thống Trị Địa Cầu.”

Hết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play