Tôi và con gái Nha Nha vừa dọn đến nơi ở mới được một tuần.
Chỗ ở mới là một thành phố duyên hải, mọi thứ trông yên bình và thoải mái.
Nhà được xây ở gần biển, nhuốm màu xưa cũ, đặc biệt dưới hiên nhà có treo đầy đèn lồng đỏ.
Con gái năm tuổi của tôi rất thích thú, chỉ vào đèn lồng nhảy cẫng lên: “Mẹ ơi, mẹ ơi, chúng ta sống ở đây được không?”
Nhà vừa rộng rãi vừa sạch sẽ, cách chỗ tôi làm việc không xa, quan trọng hơn cả là giá thuê khá rẻ.
Tôi cười rồi nói: “Được.”
Chủ nhà tên Châu Tinh, là một người phụ nữ xinh đẹp khoảng tầm ba mươi tuổi, cô ấy sống cùng với mẹ của mình.
“Ôi dào, trong nhà chúng ta chính là thiếu hơi trẻ con đấy, xem này, xem này, đáng yêu chưa kìa!”
Châu Tinh bưng đĩa trái cây đến, rồi cầm một quả táo lớn đưa cho con gái tôi.
“Sau này cô sống ở đây không cần phải khách sáo với chúng tôi làm gì. Có gì cứ nói nha.”
“Trong phòng thứ gì cũng có, cô không cần mua sắm thêm nữa đâu. Chỉ là tôi có hai yêu cầu.”
Nói đến đây, Châu Tinh ngập ngừng một lát rồi lại tiếp: “Thứ nhất, không được đóng đinh lên tường, chúng tôi vẫn luôn giữ gìn nhà cửa cẩn thận, mẹ tôi không thích tường nhà có lỗ hỏng, dù chỉ một vết nhỏ cũng không được.”
Lúc Châu Tinh nói câu này, ánh mắt có chút khiến người ta rùng mình.
Tôi ngẩn ra một lúc sau đó vội nói hiểu rồi, bảo đảm sẽ tuân thủ đúng thoả thuận.
“Thứ hai, đừng cho nhân viên giao hàng đến địa chỉ này, mẹ tôi thích lén mở đồ đạc được giao tới cho người thuê nhà, nếu làm mất đồ, tôi không chịu trách nhiệm.”
Một tháng tôi mới được nghỉ ba ngày, phần lớn thời gian đều không có ở nhà, tôi thường đặt giao hàng đến công ty, việc này không cần lo lắng.