Sau khi ăn cơm xong, Lâm Chiết Hạ về đến nhà, Lâm Hà và Ngụy Bình rất nể mặt cô, thay phiên nhau khen việc cô đoạt giải.
Ngụy Bình: “Chú nói mà, mọi người đều thấy rõ thiên phú diễn thuyết của con, thật ra chú đã nhận thấy từ lâu rồi.”
Lâm Hà cũng rất hài lòng: “Lần này phát huy được lắm, con mau đi làm bài tập đi.”
Ngụy Bình cầm giấy khen, vui hơn cả mình được thăng chức: “Lát nữa chú sẽ lập tức dán giấy khen này lên cho con, hay là dán ở đối diện bàn ăn để lần nào ăn cơm cũng có thể nhìn thấy nhé?”
Lâm Hà hơi cạn lời: “Sao anh không dán ở cửa ấy, vậy thì người nào đi qua cũng có thể trông thấy.”
“Ý hay đấy.” Ngụy Bình quay đầu hỏi, “Hạ Hạ thấy thế nào?”
Lâm Chiết Hạ - người có thiên phú diễn thuyết: “… Con thấy vẫn nên thu ánh hào quang của con lại một chút thì hơn, tránh để người khác cảm thấy tự ti.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play