Lâm Chiết Hạ chống tay vịn thành ghế sô pha đứng dậy, cô vội vàng lùi về sau trước khi cô có thể đứng vững hoàn toàn.
Sống mũi vẫn còn đau đau.
Ngoài cơn đau, cô ấy dường như còn ngửi thấy một chút mùi bột giặt, giống hệt mùi mà cô ngửi được ngoài ngõ vào cái hôm Trì Diệu đi đánh nhau.
Sau khi hoàn toàn đứng dậy, cô ấy giải thích: “...Lúc nãy tại tôi không đứng vững.”
“Với cả ai ngờ lại ngã lên người cậu đâu. Người như cậu, con chó còn không thèm lại gần nữa là đằng khác.”
Trải qua tình huống vừa rồi, cô không còn tha thiết gì về việc thay đổi biệt danh nữa.
Cô lại chậm rãi nói: “Không sửa thì không sửa. Tôi đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, tha cho cậu một mạng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT