Tầm mắt Lâm Chiết Hạ bị khăn quàng che kín.
Ngay lập tức, cô không còn nhìn thấy gì nữa, chỉ thấy được màu be mờ mờ mà mềm mại.
Chóp mũi cô càng chua xót: “Cậu không nhìn thấy thật chứ?”
Cô không nhìn thấy mặt của Trì Diệu, chỉ có thể nghe thấy giọng anh đang ở rất gần mình: “Cậu che kín mít như vậy rồi, chẳng lẽ tớ có mắt nhìn xuyên thấu hay sao?”
“Nhưng bây giờ tớ…” Cô nói, nước mắt vẫn luôn đọng lại trong khoé mi cuối cùng cũng rơi xuống: “…Trông ngốc lắm.”
Cô vốn dĩ đang khoác một chiếc áo quá khổ, bây giờ lại còn bị khăn quàng cổ trùm kín đầu.
Dù ai nhìn thấy cũng sẽ nghĩ cô bị bệnh tâm thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT