Change

Chương 2


2 tuần


7. 

Lại một ngày mới bắt đầu, phu nhân Beljasly lại tức giận mắng chửi Erla. Em mơ mơ màng màng tự bảo vệ bản thân như thường lệ, chẳng biết vì sao mẹ lại giận dữ.

..Thật sự đau, đau quá, rất đau... Đau hơn tất cả những lần trước đó..

- Mày! Tất cả là tại mày! Lão ta là một phù thủy độc ác! Giao con thỏ rách nát đó ra đây! 

-Chính nó đã ám rủa ngôi nhà này! Hại Emily không rõ sống chết! Hai chồng tao bị đám dân đen đánh đuổi hư thân!

- Tại mày! Tại mày! Là mày nhận cái thứ đó!

Erla hoảng hốt, mẹ muốn mang Marru đi! Tại sao! Tại sao chứ? Không thể! Mình phải bảo vệ Marru! Marru đã giúp mình rất nhiều, mình phải bảo vệ bạn ấy!

Erla đứng vụt dậy, kiềm chế sự đau đớn. Em nhanh nhẹn chạy vọt về giường ôm lấy Marru, lấy hết sức lực mà nhảy khỏi cửa sổ phòng mình.

Erla yếu ớt thét lên, em nhìn về phía người mẹ vừa hốt hoảng vừa giận dữ, cảm nhận làn gió rét buốt sượt qua da thịt. Em thấy lạnh quá…

Trước khi hoàn toàn rơi vào hôn mê, em nghe thấy tiếng gọi của Marru.

[ Ríu rít, rù rì..]

- Ồ, Marru, cậu sẽ đưa mình rời khỏi đây sao..

8.

- Ta nghe Marru nói, sẽ có một người bạn của nó đến đây, ra là con sao, đứa nhỏ nhà Beljasly…

- Ông ơi! mẹ muốn mang Marru đi, mẹ muốn giết con! Con phải chạy trốn!

Erla mang gương mặt lấm lem buồn đất, vẻ mặt hốt hoảng nói chuyện.

Vài giờ trước, Marru đã đưa cô bé ra khỏi nhà, đến được thị trấn Qingo. Sau khi tỉnh lại, con thỏ bông này ríu rít chỉ đường cho cô bé đến nhà " cha" của nó.

Người đàn ông đưa cô bé vào nhà. Erla lén lút nhìn mọi thứ xung quanh, căn nhà nhìn có vẻ cũ kĩ u ám, nhưng bên trong quả thật rất ấm áp, trông còn tuyệt vời hơn cái dinh thự lạnh tanh chẳng có tí hơi người nào đối với cô bé.

- Chà chà, đây chính là nhà của ta, mong rằng con sẽ được sống vui vẻ ở đây một thời gian..

- Ông, ông ơi, bên cạnh Marru là ai vậy? Erla chỉ tay vào một bức ảnh nhỏ để trên bàn. Em tò mò tự hỏi, là ai đã đứng cạnh Marru thế này?

- Ôi.. đó là cô con gái bé bỏng của ta, nhưng con bé đã chết rồi, chết dưới sự lạnh lùng của đám quý tộc chết tiệt kia!

Ồ, ra là vậy! Nhìn vào cô bạn có mái tóc đỏ và nụ cười ngây ngô trong sáng đang ôm lấy Marru. Erla cảm thấy thật đáng buồn cho bạn nhỏ này.

[ Ríu rít ríu rít]

- Ra là vậy sao Marru... Họ đáng ghét thật nhỉ..?

________

Những ngày tiếp theo, quả thật Erla đã có một cuộc sống khá vô tư và hạnh phúc, người đàn ông rất dịu dàng, dường nhú ông ta xem cô bé như con gái của mình mà đối xử. Cả hai.. À không, là ba chứ! Họ đã sống vui vẻ cùng nhau!!

________

Một đứa trẻ đáng thương đột nhiên nhận được sự ấm áp sau bao tháng năm mệt nhoài. Bỗng dưng một thứ vừa bước đến rồi đột ngột rời xa, em muốn níu kéo! Nhưng dưới ánh lửa dần lụi tàn, em chẳng thể làm gì cả... Trái tim nứt vỡ đã băng bó, một lần nữa lại vỡ tan tành. Em rất hận! Hận kẻ đã cướp đi niềm hạnh phúc cùa em…

9.

-Không..Không! KHÔNG THỂ! KHÔNG THỂ!!!

Erla đau đớn gào thét, em nhìn về phía căn nhà nhỏ đang bị đốt rụi bởi những kẻ quen thuộc. Đó là những người kị sĩ của cha cô bé. Họ đã biết và đến đây! Thiêu rụi những con người mà chủ nhân của họ cho là nguy hiểm!!

Erla nức nờ, cô bé như một kẻ điên chạy ùa vào căn nhà đang dần lụi tàn. Cô bé chỉ đi hái nấm có vài phút, sao lại thành ra thế này!!!!

Em ôm lấy con thỏ bông đang ngày càng trở nên rách nát, nhìn xung quanh, người đàn ông không còn ở đây nữa. Là đã cháy rụi, hay là đã thoát chết?

- Marru, Marru, thật xin lỗi! Đáng lẽ mình không nên tới đây!... Bạn tóc đỏ ơi! Mình đã khiến nhà của bạn và cha Krenvet cháy rụi rồi! Mình xin lỗi, xin lỗi!!

Erla vùi mặt vào thỏ bông, cô bé vừa khóc, vừa rầm rì liên tục xin lỗi.

- Marru, mình muốn bọn họ phải chết...phải chết! Là họ đã làm hại đến chúng ta, họ không được sống một cách tự tế!!!

[ Rù rì... ríu rít]

- Cậu có thể giúp mình giết họ sao? Tốt quá! Tốt quá! Mình muốn trả thù! Trả lại những gì họ đã đối xừ với mình, với chúng ta!!!

[ Rù rì rù rì]

- ...Vì có thể, mình chấp nhận tất cả.…

Erla nhìn chằm chằm làn khói đen đang dần vây lấy em. Đột nhiên, em trở nên tĩnh lặng khác thường. Từng đợt khói đen đang xâm nhập vào cơ thể em, không đau đớn, chỉ im lặng tiếp cận. Sự kết nối giữa Erla và Marru dần được hình thành. Bỗng nhiên, em có cảm giác không còn là bản thân nữa…

______

Trong dinh thự nhà Beljasly, đôi vợ chồng dựa vào nhau hỏi nhỏ

- Kinser à, như vậy vẫn ổn chứ, Erla sẽ bị thương mất!

- Không sao, em yêu à! Dù nó còn sống hay đã chết, nhà Beljasly chúng ta vẫn luôn không cần nó.

- Còn.. còn ông già kia thì sao chứ?

- Tsk, ông ta thì lại càng đáng chết! GIúp nhà chúng ta càng làm ăn phát đạt?? Còn tưởng ông ta là một thương nhân rất giỏi, làm anh tin đến chết mê chết mệt, đưa gần hết của cải cho hắn! Hóa ra chỉ là một kẻ bịp bợm, để lại con thỏ nguyền rủa chúng ta, còn hại anh và Emily xém chết!!!

- Không sao, không sao! Ông ta và con thỏ rách nát kia đã chết cháy trong đám lửa, sẽ chẳng thể làm gì được nhà chúng ta đâu! …

10.

Một ánh sáng rực rỡ và nóng bỏng đang thấp sáng cả một màng đêm u tối. Ôi trời! Các quái gì đang xảy ra thế!!

Ồ... Ra là dinh thự nhà Beljasly đang bốc cháy!

Từ trong ngọn lữa, Erla đang ôm lấy Marru, em chầm chậm bước đến gần căn phòng mà đôi vợ chồng công tước đang trốn.

Kẽo kẹt.. cánh cửa mở ra! Trước mắt em chính là những con mắt sợ hãi đang nhìn em chằm chằm. Chà.. Erla! Nhìn kìa, họ đang run rẫy! Họ sợ hãi trước sức mạnh của em đó!!

- Cha ơi, mẹ ơi!

Erla bất chợt cất tiếng nói, giọng nói của em trong trẻo, nhưng có lẽ, thứ mà họ nghe được chính là thanh âm của địa ngục đang mời gọi họ.

- Không, Không! Erla, đừng giết chúng ta! Chúng ta là cha mẹ của con! Tha cho chúng ta, hãy tha cho chúng ta!!

Lời nói của phu nhân Beljasly càng khiến sắc mặt của Erla thêm trầm xuống. Mẹ ơi, mẹ đang nói cái quái gì vậy? Tha thứ? Không đời nào!!

Từng làn sương đen vung vẫy như những chiếc xúc tu tiến lại gần vị phu nhân nọ. Chúng lao vun vút, vung người bà ta như những chiếc roi mà bà dùng để đánh con gái. Từng "chiếc xúc tu" quất vào người bà ta, và đáp lại chúng chính là tiếng kêu gào thảm thiết.

- Không! Erla, MẸ XIN LỖI! MẸ XIN LỖI!

Công tước ở một bên nhìn vợ mình đau đớn, ông kinh hãi, quyết định bỏ chạy. Nhưng, trước mặt ông chính là đứa con gái bị ông xem là kẻ xui xẻo, và kẻ xui xẻo này cũng đang dần tiến lại gần ông.

- Cha ơi, con thương cha lắm đó! Nhưng sao cha không thương con? Tại sao.. tại sao chứ??

Erla buồn bã tiến tới chỗ cha mình. Cô bé khóc, nhưng thứ chảy ra trong hốc mắt của em chính là máu!!

-Ahh, không được rồi, các người phải chết nhanh thôi…

Kinser Beljasly cảm thấy nghẹt thở. Dĩ nhiên rồi! Đó là vì ông đang bị bóp cổ! Từng giây từng phút trôi qua, cuối cùng đại công tước đã chết trên tay cô con cái ruột của mình. Một cái chết đau đớn và không toàn thay khi cuối cùng, ông bị lữa thiêu cháy rụi..

Erla lại nhìn về phía vị phu nhân đang bị tra tấn bởi những làn sương đen. Em lạnh lùng bước đến, đôi tay nhỏ nhắn cầm dao trực tiết đ.âm ch.ết mẹ mình.

.

.

.

Thỏ con, thỏ con, đêm nay ai sẽ chết?

Một người, hai người, hay tất cả đều bị chôn vùi?

Thỏ con, thỏ con, đêm nay ai may mắn?

Là bạn, là tôi, hay chẳng ai sống sót?

Một bài đồng dao kì lạ vang lên từ trong miệng của một đứa trẻ, nó vang khắp mọi ngóc ngách của căn nhà, chủ nhân của giọng hát này đi tới đâu, nơi đó chính là địa ngục chốn dương gian bởi những âm thanh dẫy dụa, gào thét đến thảm thương…

12.

Erla dừng lại trước một cánh cửa đang khép chặt, em biết đây là phòng của ai. Đó chính là cô em gái thân yêu của em, Emily.

- Chị ơi, chị ơi... Emily đánh thương, cất giọng yếu ớt gọi chị mình.

- Ơi! Emily à, em vẫn sẽ ở bên chị phải không? Phải không!

-Chị ơi, chị ơi!! Cô bé khóc, ôm chầm lấy chị mình như một câu trả lời cho câu hỏi của chị.

Rồi bất chợt, Erla cảm thấy lòng nhói đau. Ồ... cô em gái đáng thương của em cũng biết phản kháng nhỉ! Nhìn kìa, một con dao nhỏ đang găm vào lòng ngực em, đau nhói…

Một con thỏ khi bị dồn tới bước đường cùng thì cũng biết cắn người. Nhưng phải làm sao khi trước mặt nó chính là một con quỷ khổng lồ kia chứ?

Con quỷ đã tức giận, và kết cục chào đón thỏ con chỉ có thể là cái chết! Ôi Emily ạ! Đáng nhẽ em có thể sống kia mà!

.

.

.

Emily đã biến mất trên thế gian, tất cả sự sống trong dinh thự đã bị thiêu rụi. Erla đờ đẫn bước ra khỏi đám cháy, em ôm lấy Marru ngồi trước cổng mà thủ thỉ.

- Marru, chúng ta đã trả được thù rồi! Trả thù cho mình, cho cậu, cho cả cha nuôi và ngôi nhà của chúng ta!!

Erla ôm chặt thỏ bông của em vào lòng, nở một nụ cười mãn nguyện.

[ Ríu ríu]

- Ồ, phải nhỉ, còn một thỏa thuận với cậu nữa! Chỉ cần nói lên là được chứ nhỉ!

.…

Erla Beljasly, nguyện dâng linh hồn cho cha Krenvet, trở thành bạn bè của Maria, là một phần của Marru…

Erla nhìn lên bầu trời xám xịt. Giọng nói của em cất lên. Em nở nụ cười thỏa mãn, rồi cuối cùng là nhắm mắt dựa vào tường, lịm đi…

Từ trong hẽm tối, người đàn ông bước ra, đón lấy con thỏ bông từ đôi tay nhỏ nhắn của Erla. Gương mặt tiếc nuối nhìn cô gái nhỏ đang "thiếp đi" trong cơn gió nhẹ và ánh lửa vàng.

- Thật đáng tiếc cho một tài năng ma pháp như con. Beljasly được tạo ra từ một thiên tài, cuối cùng lại lụi tàn dưới tay một vị thiên tài khác...

 

13.

Ngày 19 tháng 4 năm công nguyên thứ 2xx. Báo đưa tin:

Phát hiện một hộ gia đình bị cháy, đó là dinh thự của công tước Beljasly. Hiện tại không còn ai sống sót. Điều kì lạ rằng khi đám cháy xảy ra, những người dân xung quanh đều không nghe thấy tiếng cháy hay kêu cứu.

 Bên cạnh đó, chúng tôi phát hiện rằng 3 trong 4 vị chủ nhân của dinh thự đã bị giết một cách dã man, cô con gái lớn của họ được phát hiện đã chết bên cạnh cổng vào dinh thự. Chúng tôi nghi ngờ rằng đây chính là một vụ mưu sát và đang được tiến hành điều tra.

Ngày 21 tháng 11 năm công nguyên thứ 3xx. Báo đưa tin.

Một người đàn ông đã bị bắt vì thực hiện tà thuật lên các gia đình quý tộc lẫn thường dân. Theo như thẩm tra, ông sử dụng một con thỏ bông đề hấp thụ sức của đối tượng mang thỏ bông( cụ thể là những đứa trẻ bị bỏ rơi, bị bạo hành trong gia đình). 

Được biết, ông làm việc này là để giữ lại ý chí, đưa những người bạn đến với con gái của mình bằng cách hấp thụ sức mạnh ma pháp của những đứa trẻ nắm giữ thú bông( ông ta gọi chúng là thiên tài nhỏ chưa từng được biết đến).

 Chiếu theo luật lệ của vương quốc, người đàn ông này sẽ bị tử hình trước toàn dân và con thỏ bông sẽ bị tiêu hủy.

Ngày 23 tháng 11 năm công nguyên thứ 3xx. Báo đưa tin.

Trong khi thực hiện nghi lễ tiêu hủy thỏ bông tà thuật, chúng tôi phát hiện nó đã biến mất khỏi lòng giam. Yêu cầu toàn dân chú ý quan sát, nếu có phát hiện, lập tức báo lại cho tháp ma pháp để xử lí.

.

.

.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play