Ở MẠT THẾ TÔI XÂY DỰNG THỊ TRẤN HY VỌNG

Chương 6. Chạy trốn


3 tháng

trướctiếp

Trên đường cao tốc còn cách thành phố H không xa, một chiếc xe nhỏ đang chạy trên đường, mặt đường xuất hiện nhiều vết nứt do thực vật biến dị làm hư hại.

Nhưng Trần Húc đang lái xe lại không quan tâm được nhiều như vậy, vừa lái xe vừa nhìn vào kính chiếu hậu, sau lưng có một đám bóng đen, tốc độ không hề chậm chút nào.

Nhìn kỹ mấy cái bóng đen đó là zombie với khuôn mặt đáng sợ và tư thế kỳ lạ.

- Chết tiệt! Nhóm zombie cấp hai này làm sao có thể kiên trì như vậy?!

Người đàn ông vạm vỡ ngồi ở hàng cuối cùng phụ trách việc phòng vệ chửi rủa.

-_Nếu không phải có phụ nữ mang thai trong xe của bọn mình, tôi thật muốn xuống liều mạng với chúng nó!

Một người cao gầy khác Lưu Đông tức giận nói.

Người phụ nữ đang mang bầu trong xe là vợ của người đàn ông lực lưỡng tên Hàn Vĩ, cô ấy đang ôm bụng ngồi trên chiếc ghế được lót bằng nhiều lớp quần áo, đôi lông mày nhíu lại và trong tay còn bế một đứa trẻ bảy, tám tuổi. Cậu bé ôm cánh tay còn lại của cô ấy.

Sau khi tận thế đến, cơ thể của con người ít nhiều đã được thay đổi, sức đề kháng trong cơ thể sẽ tăng lên để phù hợp với hoàn cảnh sống, nếu không người phụ nữ mang bầu và đứa trẻ nhất định không thể kiên trì đến bây giờ.

Ngồi ở phía sau hai mẹ con này là một đôi vợ chồng có mái tóc hoa râm, họ là cha mẹ của Trần Húc, hai người căng thẳng cau mày thỉnh thoảng nhìn sang chỗ con trai đang lái xe, xong lại nhìn mấy con zombie đang đuổi ở phía sau.

Đằng sau họ là ba đứa trẻ nắm chặt tay nhau, đứa lớn nhất mới mười bốn mười lăm tuổi, đứa bé trai chừng mười tuổi, đứa bé gái chừng năm tuổi.

Lái một hồi, phía trước xuất hiện bóng dáng một thành phố, Trần Húc nhấn ga lao tới. Lợi dụng mấy con đường nhỏ trong thành phố, rẽ trái rẽ phải, số zombie ở phía sau cuối cùng bị diệt hơn phân nửa.

Số lượng zombie còn lại không nhiều, bọn họ không cần phải chạy trốn gắt gao như trước nữa, Trần Húc dừng xe và xuống xe cùng Hàn Vỹ và Lưu Đông để đối phó với lũ zombie còn lại.

Trần Húc là một dị năng giả hệ tinh thần và anh ta có thể trực tiếp phá hủy đầu óc của zombie. Hàn Uy là người có thân thể cường hóa, thân thể cứng như thép, lực phòng ngự cùng lực công kích cực mạnh, mà Lưu Đông lại có dị năng hệ băng, trước khi tận thế đến anh ta là người giao hàng, phương diện về tốc độ cũng được tăng cường.

Ba người phối hợp quét sạch toàn bộ zombie còn sót lại, nhân tiện xử lý một đóa hoa biến dị có mùi bay tới. Sắc trời tối dần, xe ô tô cũng sắp hết xăng, vì vậy họ phải tìm một nơi để ở qua đêm.

Ba người phối hợp quét sạch toàn bộ zombie còn sót lại, nhân tiện xử lý một đóa hoa biến dị có mùi bay tới.

Sắc trời tối dần, xe ô tô cũng sắp hết xăng, vì vậy họ phải tìm một nơi để ở qua đêm.

Họ cố ý tránh những dây leo biến dị và những nơi đã trở thành hang ổ của quái thú biến dị, cuối cùng tìm thấy một nhà kho chưa có người ở trước khi trời tối.

- Hôm nay chỉ ở tạm một đêm, nhưng nơi này cũng không an toàn tuyệt đối. Ngày mai còn phải tìm chỗ ở mới, nếu không tìm được chỗ ở trước khi hết xăng, chúng ta sẽ gặp rắc rối mất.

Trần Húc kiểm tra xung quanh và cau mày nói.

- Chó chết, nếu không phải tên Thanh Long kia ức hiếp người quá đáng, chúng ta sao có thể chạy ra ngoài như vậy, vợ tôi còn sắp sinh rồi!

Trên mặt Hàn Uy tràn đầy tức giận. Mấy người ban đầu đều đến từ một thị trấn ở Thành phố D. Sau khi tận thế bắt đầu, một số người trong thị trấn cũng đã thành lập một căn cứ và họ vẫn luôn sinh sống ở đó.

Lúc đầu thì không sao, nhưng rồi quyền lợi và dục vọng dần dần khiến bốn người dẫn đầu có sự khác biệt.

Sau khi Bạch Hổ - người vẫn luôn đảm đương vai trò đại ca qua đời ngoài ý muốn, Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ ba người bắt đầu chia bè kết phái thành ba phái khác nhau, những người trong căn cứ cũng bắt đầu không đồng lòng giống lúc trước.

Không có sự áp chế của đại ca, ba người bắt đầu sống buông thả bản thân, đặc biệt là Thanh Long, sàm sỡ không ít những cô gái và chàng trai có ngoại hình dễ nhìn. Không biết tại sao sau này lại mang tới ba người chị em ở đâu về. Trước mặt mọi người còn nói mấy lời ô uế mà mấy đứa trẻ này không hiểu.

Thanh Long thậm chí còn động thủ sờ soạng ngực của cô bé nhỏ nhất, động tác đó rất mạnh, khiến cô bé cau mày không ngừng trốn tránh, trong mắt còn tràn ngập nước mắt lưng tròng, nhìn đáng thương cực kỳ.

Ba người Trần Húc vừa lúc gặp được cảnh tượng đó, trực tiếp nhảy vào hỗn chiến, cuối cùng “cây hàng” của Thanh Long đã bị thương tổn, còn mang theo ba đứa bé đi.

Bọn họ tự biết mình không thể ở lại căn cứ nữa, nên mới lựa chọn trộm một chiếc xe ô tô to mang theo người nhà rời đi.

Sau khi mọi người vội vàng chạy ra, họ mới phát hiện mấy người trong xe toàn là người già, phụ nữ và trẻ em, nhưng bọn họ cũng không còn đường lui nữa, chỉ hy vọng có thể tìm được một căn cứ đáng tin cậy hoặc một nơi có thể sinh tồn.

- Thật không chấp nhận được, cô bé kia cũng chỉ khoảng năm sáu tuổi mà Thanh Long còn hạ thủ được, mấy người bị hắn chơi qua có mấy người có kết cục tốt? Thân thể của cô bé không ngừng run rẩy, các người vẫn chưa thôi.

Lưu Đông nói tựa hồ nghĩ tới cái gì, trầm mặc lại, hốc mắt đều có chút đỏ lên. Ba chị em ở phía sau lại trầm mặc không nói gì, trong mắt ánh lên sự hoang mang và sợ hãi.

Vợ của Hàn Vĩ đi đến trước mặt ba người, nhẹ giọng nói: 

- Không có việc gì, mọi chuyện đều đã qua rồi.

Giọng nói của cô ấy thật ôn nhu, trấn an sự thấp thỏm lo âu trong lòng ba người họ.

- Đánh gãy răng hắn, tôi một chút cũng không hối hận.

Hàn Vĩ nhổ một bãi nước bọt xong rồi nói.

Trần Húc cảm giác được cảm xúc của Lưu Đông không thích hợp, tiến lên vỗ vỗ bờ vai của anh ta: 

- Không có việc gì, con gái của anh chắc chắn có thể tìm được, không phải bọn mình có vài manh mối sao?

Người thân trong gia đình Lưu Đông đều là những người lớn, ngoài ra còn có thêm con gái năm tuổi, nhưng vào nửa năm trước ở căn cứ nổ ra trận bạo động của zombie, toàn bộ căn cứ đều bị zombie phá hoại, bọn họ chỉ có thể chuyển đi chỗ khác. Trên đường di chuyển ra chỗ khác, anh ta và con gái đã lạc mất nhau.

Trần Húc tuy là nói như vậy, nhưng mọi người đều biết những lời này chỉ để an ủi, hiện giờ ở tậm thế giao thông không thuận tiện, nếu bị lạc những người thân yêu của mình, có thể cả đời cũng không bao giờ gặp lại họ nữa.

Tuy nhiên trước khi lạc mất nhau, con gái Lưu Đông đang ở cùng với một người bạn tốt khác của bọn họ Trần Thạch. Cách đây không lâu, bọn họ nhận được tin tức rằng, có người nhìn thấy Trần Thạch ở thành phố H.

Vì vậy sau khi thoát khỏi căn cứ, bọn họ đến thẳng thành phố H, một là tìm Trần Thời, hai là đưa người nhà đến căn cứ ở thành phố F.

Mấy người đàn ông vạm vỡ vây quanh để bảo vệ sự an toàn cho người già, phụ nữ và trẻ em ở giữa, sau đó mở cửa nhà kho ra.

Vừa bước vào kho hàng, Trần Húc liền dừng lại, hướng hai anh em còn lại ra hiệu, trong kho hàng có người.

Tinh thần lực của anh ấy khiến anh ấy trở nên sắc bén hơn, có thể phân biệt giữa con người và zombie.

Ba người lập tức đề cao cảnh giác, đôi lúc, người ở tận thế còn đáng sợ hơn nhiều so với zombie và động thực vật biến dị.

Nhà kho không lớn lắm, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy hết, dưới ánh sáng le lói của hoàng hôn, có thể nhìn thấy rõ ràng khung cảnh của toàn bộ kho hàng, ở đây không có ai cả.

Ánh mắt bọn họ rơi vào một cánh cửa nhỏ ở phía sau nhà kho, mấy người nhìn nhau, sau đó nhẹ nhàng bước về phía cửa nhỏ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp