Mẹ Khương càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng cảm thấy một nhà Khương Tế đáng giận, một nhà Khương Trừng đáng thương.
Hẳn là còn ngại không đủ hết giận, tiếp tục chỉ vào Đại Nha Nhị Nha mắng lớn: “Hai nha đầu các ngươi ngày thường cũng không thấy các ngươi mang theo Mật Mật, hiện tại Mật Mật khóc các ngươi cũng làm như không thấy, chẳng lẽ Mật Mật không phải em gái của các ngươi? Các ngươi nửa phần bộ dáng của chị gái cũng không có?!”
Đại Nha lúc đầu hơi sững người vì bị mắng, nhưng khi lấy lại bình tĩnh, đem Nhị Nha cùng Khương Nghi giấu ở phía sau, đứng trước mở miệng nói: “Bà nội, lời này của người nói không đúng rồi, cháu cùng Nhị Nha sao không có dáng vẻ làm chị gái? Mật Mật là em gái của chúng cháu, Tiểu Nghi Nhi cũng là em gái của chúng cháu, Mật Mật có người cùng gia gia ngày đêm ôm ấp dỗ dành, Tiểu Nghi Nhi các người ngay cả ôm hay dỗ dành cũng không có, cháu đây cùng Nhị Nha dỗ dành Nghi Nhi nhiều hơn chút thì làm sao ạ?”
Hơn nữa rõ ràng là Khương Triết tự mình đem Mật Mật ném xuống, bà nội như thế nào lại quát mắng các nàng?
Hà Tú Bình mới từ ruộng rau trở về vừa vào cửa đã nghe thấy lời của Đại Nha, trong lòng lại không dễ chịu, đại phòng này là chuyện như thế nào vậy, lớn nói lớn cha mẹ bất công còn chưa tính, sao ngay cả đứa bé này cũng nói loại này?
Lớn bé đều tới đạp hư thanh danh tam phòng bọn họ, thật sự coi khinh tam phòng bọn họ đều là người chết phải không?
Lập tức Hà Tú Bình lạnh mặt nói với Đại Nha: “Đại Nha, những lời này cũng không thể nói bậy, gia gia nãi nãi ôm Mật Mật là bởi vì thích Mật Mật, các ngươi nếu không thích trông Mật Mật cứ việc nói thẳng, nhưng không thể nói như thế nữa, này để cho người khác nghe được, còn tưởng rằng gia gia nãi nãi cháu bất công thiên vị Mật Mật hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT