Bất quá sau khi Kỷ Thư nghe lén hai người nói chuyện, chau mày lại, Phan Hải Tân này nói mỗi câu nghe vào thập phần thật lòng ngọt ngào, nhưng những lời này kỳ thật đều là lời nói suông cùng có lệ, cậu ta căn bản không phải thật lòng với Khương Tuệ, cậu ta bất quá là muốn lợi dụng Khương Tuệ, để Khương Tuệ đưa đồ ăn đồ dùng cho cậu ta.
Khương Tuệ hiện tại lại cứ như bị mất não, cái gì cũng nghe không hiểu, còn thích thú đáp ứng lần sau lại mang cho Phan Hải Tân bánh bao cùng thịt kho tàu.
Thật sự là nghe không nổi nữa, Kỷ Thư thật cẩn thận mà xoay người rời khỏi rừng, nhưng trở về trên đường lại gặp được Lưu Lệ Quân khắp nơi tìm người.
Lưu Lệ Quân nhìn Kỷ Thư một mình xuất hiện ở chỗ này, ánh mắt đánh giá hiện lên vài phần hoài nghi, lập tức chất vấn nói: “Cô tới chỗ này làm gì?”
Kỷ Thư có ý định nhắc nhở cô gái ngốc nghếch lại vụng về này một chút, hy vọng cô ta có thể mở to mắt nhìn người, nhưng nghĩ đến hành vi của cô ta vì một cái miệng lưỡi trơn tru của nam nhân mà chủ động xin xuống nông thôn, cô quyết định ngậm miệng, tôn trọng vận mệnh của người khác.
“Không có gì, khắp nơi đi dạo một chút.” Kỷ Thư thuận miệng lên tiếng đã muốn đi, lại bị Lưu Lệ Quân cản lại: “Tôi hỏi cô, cô có nhìn thấy thanh niên trí thức Phan không?”
Đối mặt hành vi vô lễ của Lưu Lệ Quân, Kỷ Thư thế nhưng vẫn bình thản, bởi vì trong mắt cô, một người đầu óc không tỉnh táo và mơ hồ như vậy, dù làm gì cũng không khiến cô cảm thấy bất ngờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play