Khương Tuệ ngàn chờ vạn chờ rốt cuộc cũng chờ đến khi nghỉ phép, cô ta lập tức chạy đến nông thôn, từ ngày ấy khởi, nàng ngày đêm nhớ tới mấy túi lớn Khương Lạc cùng Kỷ Thư mua từ bách hóa, hận không thể lập tức về nhà, bảo cha mẹ giúp cô ta xuất đầu, đem đồ vật lấy trở về.
Lần trước nghỉ phép cô ta vốn là tính toán ăn cơm trưa xong sẽ trở về, tính toán cáo trạng với mẹ Khương, thậm chí biểu cảm khi rơi lệ như thế nào để lên án Khương Lạc khi dễ cô ta, cô ta cũng nghĩ xong rồi, chỉ là lúc đó vướng vào người theo đuổi cô ta, đối phương cứ cầu xin mãi, cô ta miễn cưỡng đồng ý cho hắn cơ hội mời cô ta ăn cơm, nên trì hoãn ở lại.
Chỉ là không có tiền không có quần áo giày, không gì cả ngày tháng thật sự gian nan, cô ta thậm chí còn muốn xin nghỉ về nhà, cũng may Khương mẫu trước mặt khóc vừa khóc, làm ồn ào, làm Khương mẫu thế nàng đem bị Khương Lạc cướp đi tài vật toàn bộ lấy về tới!
Nóng lòng về nhà, Khương Tuệ bước đi càng thêm nhanh.
“Mẹ! Con đã trở về!” Khương Tuệ vừa đến cửa nhà liền hô to, sợ người khác không biết cô ta về.
Phòng trong mẹ Khương nghe thấy âm thanh lập tức chạy chậm ra đón, thấy người đến là khuê nữa của mình, cũng cao hứng không được, vội vàng kéo tay cô ta vào phòng mình: “Sao đã trở lại? Nhớ mẹ sao?”
Khương Tuệ vừa thấy mẹ Khương, bao nhiêu ủy khuất tức khắc trút ra, ôm bà ta lớn tiếng khóc ròng nói: “Mẹ, anh hai khi dễ con! Hắn còn đoạt tiền của con!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT