Buổi sáng hôm sau, Lâm Nhuận Phương mang theo Đại Nha Nhị Nha đến đất ruộng nhà mình hái được đầy một sọt rau tươi đưa tới Kỷ gia, tuy rằng biết Kỷ Thư không để bụng nhà mình đưa cái gì đáp lễ, nhưng nhìn xác thật có chút đơn bạc, không khỏi có chút thấp thỏm.
Đại Nha an ủi cô ấy nói: “Mẹ, thím hai không phải người chỉ nghĩ đến lợi, người yên tâm đi.”
Lâm Nhuận Phương nhìn gần nhất sắc mặt Đại Nha có chút tốt lên, vui mừng nói: “Đúng vậy, mẹ còn không có thông thấu bằng con, chú hai thím hai con tốt như vậy, chỉ cần chúng ta thiệt tình đãi thím ấy, thím ấy sao ghét bỏ?”
Quả nhiên, Kỷ Thư vừa thấy một rổ rau dưa trái cây tươi mới kia, đôi mắt đều sáng lên: “Cảm ơn chị dâu, sao chị biết em muốn ăn mấy thứ này!” Lâm Nhuận Phương thấy cô là thiệt tình thích, ý cười trên mặt càng nhiều vài phần: “Đều là chút đồ không đáng tiền, làm khó em thích.”
“Sao lại không đáng giá, chị không biết rau dưa củ quả này ở trong huyện thành đáng giá bao nhiêu đâu, cũng là chị thương em, nguyện ý tặng cho em ăn.”
Kỷ Thư vội vàng mời ba mẹ con vào nhà, lại lấy ra ít điểm tâm bánh quy ngày hôm qua mua cho các nàng ăn.
Đại Nha Nhị Nha như ngày thường mà nhìn về phía Lâm Nhuận Phương, được Lâm Nhuận Phương đồng ý các nàng mới mỗi người một miếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play