Khương Tế mất hồn mất vía mà đi ở trên đường yên tĩnh, cho đến khi nhà lớn Kỷ gia xuất hiện ở trước mắt hắn, hắn trong ánh mắt mờ mịt rốt cuộc có chút ánh sáng.
Trời dần tối, Khương Tế mới kéo một thân mỏi mệt gõ cửa nhà Khương Lạc.
Khương Lạc vừa mở cửa thấy một chồng củi khô xếp thành ngọn núi nhỏ mà hoảng sợ, “Anh cả anh lấy nhiều củi như vậy làm gì?”
“Chú sinh con gái trong lòng anh cao hứng, anh cũng không biết có thể vì chú cùng em bé làm chút cái gì, liền lên núi lấy chút củi khô, chú cất đi dùng dần, không thể để em bé bị lạnh.” Khương Tế nói xong liền xoay người rời đi.
Khương Lạc nhất thời không phản ứng lại, trong lòng kinh ngạc, không rõ Khương Tế vì cái gì đột nhiên cho anh nhiều củi như vậy.
Lại nhìn thấy Khương Tế đi giữa trời lạnh, Khương Lạc chung quy vẫn không đành lòng, xoay người về phòng lấy mấy cái bánh bao thịt, chạy đuổi theo Khương Tế đem đồ nhét vào trong lòng hắn: “Anh cầm về để người trong nhà ăn đi.”
Khương Tế vốn đã lạnh đến mất cảm giác, trong ngực đột nhiên bị nhét mấy cái bánh bao lớn vừa trắng vừa nóng, hắn không biết làm gì mà đứng sững tại chỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT