Khương Lạc sử dụng đúng dị năng giúp Kỷ Thư cùng Tiểu Nghi Nhi tắm rửa, lại đem giường đất làm ấm lên, ba người mới nằm trên giường đất.
Chỉ là bất đồng với đêm qua khi đó mới tới mỏi mệt không có sức, không rảnh quan tâm chuyện khác, tối nay Khương Lạc cùng Kỷ Thư đều thanh tỉnh đến có chút xấu hổ, đặc biệt là nghe âm thanh Tiểu Nghi Nhi vô ưu vô lo phát ra khi ăn, loại xấu hổ này đều bao phủ Kỷ Thư, hận không thể đem cả người vùi vào trong chăn.
Mà nằm ở một bên Khương Lạc cả người cứng đờ động cũng không dám động, thật vất vả chờ Tiểu Nghi Nhi ăn uống no đủ, anh lập tức ôm quá Tiểu Nghi Nhi chụp cách, cõng Kỷ Thư đỏ mặt nói: “Anh trước ngủ.”
Kỷ Thư từ trong không gian lấy chút bột mì cùng lạp xưởng nói: “Ngày mai ăn bánh rán đi, lại chiên thêm vài cái lạp xưởng.”
“Được, nấu cho em bát canh.” Khương Lạc gật đầu ứng.
Chờ sau khi Tiểu Nghi Nhi đánh rắm một cái, ba người mới lại lần nữa đi ngủ, Kỷ Thư bắt lấy ngón tay trắng nhỏ của Tiểu Nghi Nhi, đôi mắt tràn ngập hạnh phúc, ngay sau đó cô lại ngẩng đầu nhìn về phía Khương Lạc, muốn nói lại thôi.
“Muốn nói cái gì?” Khương Lạc cũng là đối với bé con này yêu không hết, hận không thể ngày đêm đem bé con ôm trong trong lòng.
Kỷ Thư khó được có vài phần ngượng ngùng nói: “Chúng ta chiếm cơ thể của cha mẹ bé, vậy phải có trách nhiệm chiếu cố bé thật tốt, anh nói đi.”
“Đứa nhỏ này là con của hai chúng ta, anh khẳng định sẽ đối xử tốt với con bé……” Khương Lạc dừng một chút, sắc mặt lại đỏ lên, nhưng thập phần trịnh trọng nói: “Anh khẳng định cũng sẽ đối xử tốt với em!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play