Chính chủ lên sân khấu, lấy Kim An cầm đầu nhóm chó săn của Đỗ Hùng, lập tức lại bắt đầu một trận ồn ào.
Bọn họ cợt nhả, tự quyết định, giống như Điền Mật thật sự cùng Đỗ Hùng có gì đó. Bọn họ hoàn toàn không đem Điền Mật đang không vui để ở trong lòng. Người chung quanh không hiểu rõ tình hình, cũng không có tùy tiện đứng ra.
Điền Mật bị một đám người vây quanh ở trong, vốn không thoải mái, người chung quanh còn lộ ra ánh mắt bừng tỉnh đại ngộ, càng là làm cô buồn bực.
“Nói lại lần nữa, tôi cùng Đỗ Hùng không có quan hệ. Mong các người lập tức rời đi, đừng ảnh hưởng tới tôi làm việc!” Khi lớn tiếng quát lớn, Điền Mật tức giận trừng mắt nhìn Đỗ Hùng, hận không thể đánh hắn một trận.
Đáng tiếc cô đánh không lại. Điền Mật nháy mắt càng tức giận.
Điền Mật từ nhỏ đã trắng, khi cô tức giận mặt đỏ bừng, khiến cho khuôn mặt giống như tô thêm phấn hồng, xinh đẹp khiến người khác không rời được mắt.
Đối với Đỗ Hùng mà nói, tức giận của Điền Mật, giống như cùng hắn sử tiểu tính tình, trong lòng hắn thấy ngứa ngáy. Là mỹ nhân trong xưởng thuốc lá, Điền Mật ngày thường sẽ không cùng nam đồng chí quá thân cận.
Đột nhiên hôm nay được cô đối xử đặc biệt, Đỗ Hùng cho dù có bị Điền Mật làm cho mất mặt, nháy mắt tan thành mây khói.
“Ha hả.” Hắn lần nữa lộ ra nụ cười sủng nịch, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, em không thích ăn thịt kho tàu, chỗ này của anh còn có táo cùng quýt, anh biết em thích ăn trái cây, nên đã tìm người đổi vài quả trước đó.”
Trong khu xe tải có hai bảo vật. Một là toàn bộ dây chuyền sản xuất của phân xưởng, hai chính là Điền Mật. Lúc 17 tuổi Điền Mật đã vào xưởng, nam đồng chí có ý đồ với cô chưa từng dừng lại.
Đỗ Hùng có thể đánh bại vô số đối thủ để đứng đầu, dựa vào năng lực làm việc xuất sắc. Hắn năm nay 28 tuổi, là lãnh đạo trẻ nhất trong xưởng. Chắc chắn rằng, chờ xưởng trưởng nghỉ hưu, là hắn có thể tiếp nhận vị trí đó. Có năng lực mạnh như vậy, còn có sự hậu thuẫn của lãnh đạo trong xưởng, Đỗ Hùng rất tự tin theo đuổi Điền Mật. Hắn không cảm thấy Điền Mật sẽ chướng mắt hắn. Bất luận là phương diện nào, Điền Mật lựa chọn gả cho hắn đều là sáng suốt nhất.
Nhưng Điền Mật rất không thích hắn.
Điền Mật từ nhỏ không thiếu người theo đuổi. Nói mắt cô cao cũng được, nói cô chọn đến hoa mắt cũng thế, nhưng Đỗ Hùng ở trong mắt Điền Mật thật không gì đặc biệt. Nếu hắn muốn theo đuổi Điền Mật, Điền Mật cũng có thể thử tìm hiểu hắn, cùng hắn làm bạn. Nhưng hắn lại không làm vậy. Hắn lợi dụng vị trí lãnh đạo xưởng để tạo áp lực cho Điền Mật, buộc Điền Mật cùng hắn thân thiết, Điền Mật trời sinh là người ngoan cố nháy mắt không muốn thuận theo.
“Đỗ Hùng, anh có phải nghe không hiểu tiếng người không?” Chưa đợi Điền Mật bùng nổ, thấy Đỗ Hùng vẫn luôn được một tấc lại muốn tiến một thước, bạn tốt của Điền Mật là Giang Ngạo Nhi đã nổi giận trước. Cô ấy chạy nhanh đến trước mặt Điền Mật, đem Kim An mập mạp cao 1 mét 8 đẩy một cái lảo đảo.
Giang Ngạo Nhi cũng là chiến sĩ thi đua trong xưởng. Làm một nữ nhân, cô ấy lớn lên không thể so với nam nhân lùn, sức lực không thể so với nam nhân nhỏ, bởi vậy người trong xưởng đều gọi cô ấy cô ấy vì Giả tiểu tử. Nhìn thấy cô ấy nổi giận đùng đùng che ở trước người Điền Mật, đám đàn ông vừa nãy không kiêng nể gì, rốt cuộc thu liễm tiếng cười, không dám đi tới phía trước.
Giọng nói của Giang Ngạo Nhi vốn đã lớn. Ngày thường cô ấy nói chuyện chính là thanh âm to lớn vang dội, lúc này cô ấy còn tức giận, giọng càng lớn hơn, át cả tiếng ồn của tiếng động cơ trong phân xưởng.
Điền Mật bên này mắt thấy họ muốn đánh nhau, một đám người đến hóng chuyện, rốt cuộc cũng phản ứng lại sự tình không thích hợp.
“Có chuyện gì vậy? Đỗ tiểu tử, Tiểu Mật là cô gái tốt, cậu cũng không thể bắt nạt con bé.”
“Đúng vậy, có chuyện từ từ nói. Tiểu Mật nếu không coi cậu là đối tượng, cậu cũng đừng dây dưa. Người thích Tiểu Mật nhiều như vậy, ngươi không theo đuổi được Tiểu Mật cũng bình thường.”
“Lời này cũng không thể nói như vậy, Đỗ chủ nhiệm của chúng ta tuổi trẻ đầy hứa hẹn, cùng đồng chí Điền Mật rất xứng đôi.”
……
“Xứng đôi cái gì? Thích Đỗ Hùng như vậy, cô dứt khoát gả cho hắn là được.” Không quen nhìn có người đục nước béo cò, Giang Ngạo Nhi không chút lưu tình lớn tiếng nói lại.
“Cô, không nói lý!” Cô gái giúp Đỗ Hùng nói chuyện nghe vậy thì tức giận, thấy ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người mình, như là đã chịu phải kinh hách rất lớn, bỏ lại một câu liền chạy trối chết.
Chờ cô ta chạy xa, lại phát hiện không ai đuổi theo, cô ta oán hận dậm chân một cái, lại chạy trở về xem náo nhiệt.
Ở trung tâm sự náo nhiệt, Điền Mật và Đỗ Hùng cũng không để ý đến cô gái đó. Mắt thấy Đỗ Hùng bị Giang Ngạo Nhi làm cho tức giận không nhẹ, Điền Mật nhẹ nhàng giữ chặt Giang Ngạo Nhi, ý bảo cô ấy ít nói vài câu.
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Cãi nhau ồn áo với người như vậy, thật sự không đáng.
Đỗ Hùng làm chủ nhiệm phân xưởng, toàn bộ người của khu xe tải phân xưởng một đều có mặt. Hiện tại Giang Ngạo Nhi làm trò trước mặt toàn bộ công nhân phân xưởng, mắng hắn nghe không hiểu tiếng người, thật sự là không cho hắn mặt mũi.
Mắt thấy sắc mặt Đỗ Hùng càng ngày càng âm trầm, Kim An cái chó săn tri kỷ, lập tức chạy tới thay Đỗ Hùng nói với Giang Ngạo Nhi: “Đi đi đi, sang bên kia đi. Hai vợ chồng người ta nói chuyện, một người ngoài như cô xen vào làm cái gì?”
“Ai nói cậu ấy là người ngoài?” Điền Mật giữ chặt Giang Ngạo Nhi còn muốn cãi nhau, che ở trước người cô ấy nói: “Kim An, cái miệng của mấy người giữ cho sạch sẽ một chút. Lặp lại lần nữa, tôi cùng Đỗ Hùng chỉ là đồng nghiệp bình thường, các người lại nói bừa nữa, tôi đi tìm lãnh đạo.”
“Sao không có quan hệ? Phó xưởng trưởng đều an bài hai ta quen nhau.” Thấy Điền Mật thật sự tức giận, Đỗ Hùng cho rằng mình đã nắm chắc thắng lợi cũng nôn nóng. “Trong xưởng này không có nam đồng chí nào có thể so sánh với anh. Em không gả cho anh thì gả cho ai?”