Giọng nói trầm khàn chui vào tai khiến cả người Chung Yến Sanh hơi run rẩy, trái tim vừa mềm yếu vừa đau đớn, không hiểu sao trước mắt bỗng dưng mờ đi, qua một lúc lâu, Chung Yến Sanh mới nhỏ giọng nói: “Rõ ràng là ngươi…”
Giọng nói mang theo chút giọng mũi, trầm thấp nhẹ nhàng, giọng điệu mềm mại, chất chứa nỗi tủi thân, Tiêu Lộng cảm thấy trái tim mình như bị ai đó nhéo nhẹ, Tiêu Lộng dùng áo lông chồn bọc Chung Yến Sanh thành một quả cầu nhỏ rồi ôm Chung Yến Sanh xoay lại, hôn lên cái trán lạnh ngắt: “Oan cho ta quá.”
Lông mi của Chung Yến Sanh run lên vài lần, cúi đầu xuống, giọng nói càng run rẩy rõ ràng: “Cổ độc trong người ngươi vẫn chưa loại bỏ hoàn toàn sao…”
Mấy ngày gần đây, Tiêu Lộng luôn trong trạng thái hồ đồ, không để ý đến thế giới bên ngoài, trong tâm trong mắt chỉ có mình Chung Yến Sanh, nhưng càng thấy Tiêu Lộng dựa dẫm vào mình như vậy, càng khiến cho Chung Yến Sanh thêm đau lòng và áy náy hơn.
Chung Yến Sanh không khỏi hoài nghi, liệu có phải tất cả đều do ảnh hưởng của mẫu cổ hay không?
Tiêu Lộng im lặng thở dài, kiên nhẫn nâng mặt Chung Yến Sanh lên, giọng nói dịu dàng: “Điều Điều, mấy ngày qua ngươi đã nghe cô mẫu và Lâu Thanh Đường thuật lại, ngươi cũng biết người bị gieo tử cổ sẽ ra sao.”
Loại cổ độc này vốn là do quý tộc Man di tạo ra, mục đích chính là củng cố địa vị, không thể phản bội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT