Chung Yến Sanh ở cùng Tiêu Lộng trong gian nhà chính một lúc lâu, tâm trạng dần ổn định lại.
Khi đứng dậy từ trên bồ đoàn, Chung Yến Sanh nghiêm túc suy nghĩ, đợi Tiêu Lộng tỉnh táo lại, sau đó hỏi rõ mọi chuyện, rồi hắn sẽ đưa Tiêu Lộng đến gặp phụ mẫu, xem xem rốt cuộc Tiêu Lộng coi mình là gì.
Hiện giờ Tiêu Lộng đang không tỉnh táo, bên ngoài còn có rất nhiều người, lỡ như ai đó nhận ra trạng thái của Tiêu Lộng không ổn thì không hay chút nào, Chung Yến Sanh không dám dẫn Tiêu Lộng ra ngoài, vì vậy dứt khoát ngồi trong gian nhà chính đợi Vệ Lăng đưa Lâu Thanh Đường về.
Vệ Lăng là Thống lĩnh ám vệ Đông Cung, những thuộc hạ do ông ta huấn luyện ra, đều rất giỏi ẩn nấp, lại quen thuộc tình hình và địa thế trong núi, xuất quỷ nhập thần, vì vậy quan binh của phủ Bảo Khánh vẫn luôn không làm gì được bọn họ.
Đêm trước trong rừng núi náo nhiệt như vậy, Vệ Lăng đã phái người ẩn nấp theo dõi khắp nơi, chắc hẳn việc tìm Lâu Thanh Đường cũng không khó.
Đạp Tuyết nhìn ra tâm tình của Chung Yến Sanh đang không vui, chờ Chung Yến Sanh ngồi xuống, nó lập tức chạy lạch bạch đến, dụi cái đầu đầy lông mềm mại lên đầu gối Chung Yến Sanh, còn ngậm cái đuôi của mình rồi đặt vào tay Chung Yến Sanh.
Bị bộ lông dày và mềm mại chạm vào lòng bàn tay, Chung Yến Sanh không nhịn được mà bật cười, đưa tay xoa xoa cái đầu to của Đạp Tuyết: “Cảm ơn ngươi, Đạp Tuyết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT