Nước trong núi về đêm lạnh thấu xương, dòng nước chảy xiết, trong nháy mắt khi rơi xuống từ vách núi, hai người thiếu chút nữa bị dòng nước tách nhau ra.
Nếu không phải bị Tiêu Lộng bịt miệng, Chung Yến Sanh thiếu chút nữa đã sặc nước vì chưa kịp làm chuẩn bị gì cả.
Nước chảy quá xiết, Chung Yến Sanh chỉ kịp nắm chặt Tiêu Lộng rồi bị dòng nước ào ào cuốn đi, trong lúc hỗn loạn, Tiêu Lộng bất ngờ ôm chặt hắn vào lòng, bên tai vang lên một tiếng “cốp”, không biết là âm thanh gì.
May mắn thay, đoạn nước chảy xiết này lại đổ vào một cái hồ nước rộng, dòng nước dần dần trở nên yên tĩnh, đầu óc Chung Yến Sanh quay cuồng, không biết bọn họ bị cuốn trôi đến đâu, cơn đau đầu ập đến từng đợt từng đợt khiến hắn muốn ngất xĩu, lăn lộn lâu như vậy, thuốc mà Lâu Thanh Đường đưa cho dường như đã hết tác dụng.
Nhưng tình trạng của Tiêu Lộng rõ ràng là tệ hơn hắn rất nhiều, bàn tay nắm lấy hắn không còn sức như trước, dường như đã mất ý thức, lặng lẽ chìm dần xuống.
Chung Yến Sanh hốt hoảng: “Ca ca… Tiêu Lộng!”
Tiêu Lộng nhảy xuống rất dứt khoát, hắn còn tưởng rằng lời của Triển Nhung chỉ là nói đùa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT