Từ trước tới nay Lâu Thanh Đường và Tiêu Lộng luôn qua lại kín đáo, ít người biết họ quen nhau, vì vậy Lâu Thanh Đường mới càng diễn càng nghiện, uất ức giống như thật vậy, đau thương đến nỗi khiến các quan viên địa phương như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than.
Sau khi kể hết nỗi oan khuất của mình, Lâu Thanh Đường lén nhìn trộm Chung Yến Sanh.
Một thời gian không gặp, tiểu mỹ nhân càng ngày càng trầm tĩnh hơn, vẻ đẹp càng thêm động lòng người, có lẽ là do thân phận đã khác lúc trước, hôm nay hắn mặc một bộ y phục màu đỏ tươi vô cùng bắt mắt, đẹp như hoa đào, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Hình như trông không có vẻ gì là đã chịu tội. 
Y biết ngay mà, con sói đuôi to Tiêu Lộng kia thẹn quá hóa giận, nhưng người chịu tội chắc chắn không phải là tiểu mỹ nhân này. 
Nhìn sang Tiêu Lộng mặt không cảm xúc ở đầu bên kia, Lâu Thanh Đường biết trận đòn mình chịu có lẽ là oan khuất.
Lâu Thanh Đường không bao giờ chịu thiệt thòi, dù không đánh lại được Tiêu Lộng thì cũng phải dùng miệng lưỡi đòi lại. Y nhìn Chung Yến Sanh, nở nụ cười quỷ dị: “Biết Định Vương điện hạ đích thân đến, thảo dân cũng an tâm —— Nhưng mà, dám hỏi tiểu công tử trẻ tuổi này là ai?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play