Sau khi Tiêu Văn Lan tay chân mềm nhũn bò ra khỏi mật đạo, thấy bên ngoài toàn là Hắc Giáp Quân, mới yên tâm.
Từ nhỏ đến lớn, không có việc gì mà ca ca hắn ta không giải quyết được, ca ca đã đến thì chắc chắn mọi chuyện sẽ ổn thỏa.
Chưa được ăn tối, lại không ngủ được, từ cung chạy đến cửa vào mật đạo, rồi từ mật đạo chạy ra ngoài, lăn lộn suốt cả đêm, Tiêu Văn Lan đã sức cùng lực kiệt, lưng ướt đẫm mồ hôi, ngồi bên ngoài thở hồng hộc nghỉ ngơi một lúc, lúc này mới nhận ra tọa kỵ Huyền Vân của Tiêu Lộng cũng đang ở đây.
Trường cung của Tiêu Lộng đang treo trên Huyền Vân.
Đó là một cây cung đặc chế, còn khó kéo hơn cung cứng hai thạch (1), tầm bắn cũng xa hơn nhiều.
Bình thường Tiêu Văn Lan khó mà thấy được cây cung đó, nói gì đến việc chạm vào, nhìn một lúc thì thèm thuồng, đứng dậy vòng tới vòng lui chỗ con Huyền Vân, sợ bị ngựa đá nên không dám đến gần để lấy xuống xem.
Cho đến khi phát hiện ra bóng dáng An Vương, rồi khi thấy động tác của An Vương, Tiêu Văn Lan không chút nghĩ ngợi, chụp lấy trường cung, tay vững vàng cài tên kéo dây và bắn đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT